Chương trước
Chương sau
Mộ Như Nguyệt nhíu chặt mày, nàng đã sớm biết nếu trở về Trung Hoa, sớm muộn gì cũng sẽ gặp Thẩm Mặc, cho nên lúc Mộ Hạo Thiên bảo nàng tới tham dự hôn lễ, nàng cũng không cự tuyệt.... Chẳng qua, phản ứng kích động quá mức của Thẩm Mặc quả thật nằm ngoài dự đoán của nàng. "Wow, có tin mới, mau, mau chụp ảnh!" Các phóng viên vội vàng giơ cameras trong tay lên, đèn ílash chớp nháy không ngừng. Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu nhìn khuôn mặt anh tuấn trước mắt. So với hai năm trước, hắn gầy đi không ít, dưới cằm có râu nhỏ vụn, nhưng vẫn không ảnh hưởng gì tới vẻ anh tuấn, thành thục của hắn. "Ngươi nhận lầm người." nàng khẽ nhấp môi, nói: "Ta không phải nàng." "Không!" Thẩm Mặc kích động, đè chặt bả vai Mộ Như Nguyệt, quát, "Ngươi là Mộ Như Nguyệt, ta không nhận lầm!"

"Thẩm đại ca", Mộ Hạo Thiên cả kinh, vội vàng đẩy Thẩm Mặc ra, chắn phía trước Mộ Như Nguyệt, "Nàng là bằng hữu của tỷ tỷ, nàng không phải tỷ tỷ."

"Không phải?"

Bước chân Thẩm Mặc lảo đảo, ánh mắt dần trở nên ảm đạm.

"Sao có thể không phải? Trên đời này làm sao có hai người giống nhau đến thế?"

"Thẩm Mặc", Sở Vận cắn môi, đi đến bên cạnh Thẩm Mặc, giơ tay ôm lấy hắn, cười khẽ nói: "Ta có thể chứng minh nàng không phải Nguyệt Nhi, nàng đã từng gặp Nguyệt Nhi nên mới chỉnh dung thành bộ dáng giống nàng ấy thôi."

Ngụ ý là, quan hệ giữa nữ nhân này và Mộ Như Nguyệt cũng không tốt lắm, chỉ gặp qua thôi, nhưng không biết có mục đích gì mà chỉnh dung thành bộ dàng này....

Mộ Hạo Thiên sao có thể không nghe ra hàm ý trong lời Sở Vận? Sắc mặt hắn thoáng chốc trầm xuống.

"Aizz, mỹ nữ như vậy mà lại chỉnh dung, còn cố tình sửa thành bộ dáng người khác."

"Chậc chậc, không biết nàng rốt cuộc có rắp tâm gì, hình như Thẩm thiếu gia thích nữ tử có gương mặt này, nàng lại cố ý chỉnh dung rồi xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ là muốn quyến rũ Thẩm thiếu gia sao?"

"Ta vốn dĩ cho rằng nàng ưu tú hơn Thẩm thiếu phu nhân, không ngờ lại là người đẹp nhân tạo, ta khinh thường nhất là loại nữ nhân này, một bộ da giả thôi, có gì mà đắc ý?"

Nghe mọi người nghị luận, Sở Vận lẳng lặng cong khóe môi, đáy mắt xẹt qua một tia sáng....

Vẻ mặt Thẩm Mặc từ kích động biến thành phẫn nộ, nữ nhân này, dám chỉnh dung thành gương mặt của nàng, làm hắn suýt nữa đã ngộ nhận nàng trở lại bên hắn...

"Hạo Thiên, ngươi yêu thương tỷ tỷ ngươi thế này sao? Tùy ý để người khác mang gương mặt giống nàng?"

Mộ Hạo Thiên sửng sốt, nói: "Thẩm đại ca, Tiêu tỷ tỷ không có chỉnh dung, nàng...."

"Không chỉnh dung? Mộ Hạo Thiên, tỷ tỷ ngươi có chị em song sinh sao? Tại sao ta chưa từng nghe nói?" sắc mặt Thẩm Mặc âm trầm, trong mắt tựa như có mưa to gió lớn, "Ta không cho phép bất kì kẻ nào lấy gương mặt giống nàng, điều này chính là sỉ nhục nàng!"

Vừa rồi, hắn thật sự cho rằng nàng đã trở lại.

Bây giờ bình tĩnh lại, hắn mới nhớ, nữ nhân kia đã chết, tuyệt đối không thể nào xuất hiện trước mặt hắn nữa, vậy cũng chỉ còn một khả năng....

Mộ Hạo Thiên thất vọng thở dài: "Thẩm đại ca, ngươi tin tưởng nàng mà không tin ta sao?"

PS: Trần ca sắp xuất hiện rồi, hú hú...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.