Chương trước
Chương sau
Mộ Hạo Thiên lần nữa bị dọa choáng váng, hắn thật sự chưa từng nghe nói, mấy thần thú trong truyền thuyết Trung Hoa cổ đại còn có thể biến thành người....

"Đi thôi." Mộ Như Nguyệt quay đầu đảo mắt nhìn thiếu niên, nói.

Nghe vậy, Mộ Hạo Thiên hồi phục tinh thần, hoảng hốt nhìn nữ tử trước mắt...

Hôn lễ của Sở Vận và Thẩm Mặc sẽ diễn ra vào tháng sau, trong vòng một tháng này, Khiếu Nguyệt cẩn thận theo dõi La Sát, lúc đầu hắn không có hành động gì, sau đó vì muốn bức bách người sau màn lộ ra, Mộ Như Nguyệt lệnh cho Khiếu Nguyệt ra tay với ba thế lực này, đẩy bọn họ vào hiểm cảnh. Vào đêm trước hôn lễ của Sỡ Vận, La Sát rốt cuộc không chịu đựng được nữa, buộc phải liên hệ với người nọ. Mặc dù Khiếu Nguyệt không biết thứ được gọi là di động là cái gì, nhưng vẫn nghe rõ những lời La Sát nói, sau đó biến mất trong La Sát môn.... "Chủ nhân, ta đã nghe trộm được." Khiếu Nguyệt chợt nhảy vào phòng, vội vàng nói: "Cha mẹ của chủ nhân ở trong tay một thế lực gọi là Hạ gia!" "Hạ gia? Ngươi xác định?" Mộ Như Nguyệt mở mắt ra, đáy mắt xẹt qua tia lãnh lệ, "Có phải Hạ gia ở Mỹ không?" Khiếu Nguyệt chóp chóp mắt, nói: "Hình như có nghe chữ này, chủ nhân, Mỹ là cái gì?"

Mộ Như Nguyệt chậm rãi hít sâu một hơi, lạnh giọng nói: "Không ngờ lại là Hạ gia! Hạ gia kia vốn là một thế gia cổ võ ở Trung Hoa, có thực lực rất cao, sau này di dân đến Mỹ, lúc ta ở Mỹ đã từng giao lưu với người Hạ gia, nhưng mà không biết Hạ gia kia... rốt cuộc muốn làm gì? Bắt cha mẹ ta thì có lợi gì đối với bọn họ?"

Bất luận thế nào, sau khi xử lý xong chuyện bên này, nàng phải đến Hạ gia một chuyến!

Cha mẹ đã mất tích nhiều năm, bây giờ vẫn ở Hạ gia, như vậy chứng minh Hạ gia sẽ không làm gì bọn họ...

Hai người kia tạm thời vẫn tương đối an toàn.

"Chủ nhân..." Khiếu Nguyệt ngẩn ra, rũ mắt nói: "Có cần ta đi diệt ba thế lực kia hay không? Dù sao... bọn họ cũng không còn tác dụng gì nữa."

"Tạm thời cứ giữ lại mạng bọn họ đã", Mộ Như Nguyệt nói, "Ba thế lực này không đáng để sợ hãi, thậm chí Hạ gia kia cũng không đáng để ta đặt vào mắt, nhưng mà.... cha mẹ ta còn nằm trong tay Hạ gia, nếu chúng ta làm gì ba thế lực kia, nhất định sẽ rút dây động rừng, họ sẽ gây bất lợi với cha mẹ ta! Vì vậy, tạm thời để bọn họ sống lâu thêm một chút..." nàng khẽ nâng mắt, cười lạnh nói, "Ta tuyệt đối không bỏ qua đám người bắt cha mẹ ta! Bất kể Hạ gia có lý do gì... đều nhất định phải chết!"

Khiếu Nguyệt nhìn Mộ Như Nguyệt như thế, đột nhiên nở nụ cười ưu nhã mỹ lệ, làm người khác không thể xem nhẹ.

"Chủ nhân, mặc kệ chủ nhân muốn làm chuyện gì, thuộc hạ sẽ vĩnh viễn đi theo chủ nhân!"

Vì nàng, lên trời xuống biển cũng tuyệt không lùi bước!

"Khiếu Nguyệt, ngươi trở vào đan thư trước đi, cũng không biết hiện tại Vô Trần và Tiểu Bạch đang ở đâu." Mộ Như Nguyệt than nhẹ, cười chua xót.

Ánh mắt Khiếu Nguyệt tối sầm lại, cắn chặt môi nói: "Chủ nhân, Tử Hoàng và Tiểu Bạch, bọn họ nhất định sẽ xuất hiện..."

Nghĩ đến thiếu niên đơn thuần đáng yêu kia, trong lòng Khiếu Nguyệt đau xót, ngày đó, nếu không phải vì nàng, Tiểu Bạch cũng sẽ không bị thần khí thượng cổ đánh trúng, còn xuyên đến Trung Hoa...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.