Đột nhiên, một mái tóc đỏ xẹt qua trước mặt nàng, nam nhân một thân hông y như máu. Máu tươi từ trên người hăn chảy ra, nhiêm đỏ hai măt Mộ Như Nguyệt. Thân hình cao lớn che chắn trước mặt nàng, khiến tim nàng run rẩy... "Phượng Kinh Thiên! Nhìn người đỡ kiêm cho mình, Mộ Như Nguyệt tê tâm liệt phê thét lên. Khóe môi nam nhân khẽ động, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng Mộ Như Nguyệt đã hoàn toàn biến mất trong luồng sáng, hình ảnh cuối cùng mà nàng nhìn thấy chính là lồng ngực ướt đẫm máu tươi của Phượng Kinh Thiên. r r r Máu băn ra khăp nơi, làm đau hai măt nàng.... Ngay sau đó, Mộ Như Nguyệt mât đi ý thức, biên mât trong hăc ám. I!
Trong lúc mơ mơ màng màng, Mộ Như Nguyệt bị tiếng tranh cãi đánh thức.
"Trương Tuấn, nữ nhân này rốt cuộc là ai? Tại sao ngươi lại mang nàng về?"
Thanh âm này cực kì bén nhọn, mang theo phẫn nộ.
"Không phải ta đã nói rồi sao, ta nhặt được nàng ở núi Trường Bạch! Ta thấy nàng hôn mê bất tỉnh, nơi đó lại nguy hiểm, cho nên mang nàng về, ngươi đừng ăn dấm bậy bạ!"
"Ta mặc kệ, ngươi phải đưa nữ nhân này đi! Ai biết nàng có phải gian tế của các môn phái khác hay không! Hơn nữa, cổ võ Trung Hoa chúng ta đã sớm thất truyền, hiện tại cũng không có nhiều người có thể tu luyện, môn phái đã có quy định không thể để người khác biết chúng ta là võ giả tu luyện cổ võ, nếu không sẽ mang đến phiền toái không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878852/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.