Nếu hắn trở thành thần thì sẽ không cần tốn công tốn sức tìm thần khí thượng cổ, dùng thần khí đó để đuổi Dạ Vô Trần đi!
Nhưng hắn cũng biết, nam nhân kia sớm muộn gì cũng sẽ quay về, nhân thời gian này, hắn phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên, nếu không, nàng sẽ lại bị cướp đi...
Mộ Như Nguyệt chấn động, chậm rãi nhắm mắt lại, thật lâu sau mới mở mắt ra, đáy mắt xẹt qua một tia hàn ý.
"Hiện tại Vô Trần đang ở đâu?"
Bắc Quân nhìn nàng, nhếch môi nói: "Hắn và con bạch long kia đều đã đến nơi trước khi ngươi xuyên đến..."
Nơi trước khi nàng xuyên đến?
Tim Mộ Như Nguyệt run lên.
Đó không phải là Trung Hoa sao? Chẳng lẽ Vô Trần đến Trung Hoa?
"Muốn trở lại Trung Hoa, chỉ có cách trở thành thần, làm sao ngươi đưa hắn đến Trung Hoa được?"
Bắc Quân khẽ nheo mắt, nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt.
Dưới ánh trăng, gió nhẹ hiu hiu, dung nhan yêu dị kia lộ ra thần sắc lãnh ngạo: "Nguyệt Tôn, năm đó sau khi các ngươi chết, ta đã đưa linh hồn ngươi đến Trung Hoa, vốn dĩ muốn chờ đến khi các ngươi hoàn toàn tách ra, sau đó... chờ đến khi ta tìm được thần khí thượng cổ sẽ đến tìm ngươi, ai ngờ ngươi đã trở lại đây, còn yêu hắn..."
"Hắn rốt cuộc có gì tốt? Tại sao cả kiếp trước và kiếp này, trong mắt ngươi đều không có ta? Bất quá cũng không sao, nếu ngươi đã đến đại lục này, vậy ta sẽ đưa hắn đến Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878840/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.