Chương trước
Chương sau
Vẻ mặt Duy Gia dần dần tuyệt vọng.

Chẳng lẽ con trai và con dâu chết rồi, bây giờ hắn lại một lần nữa người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh hay sao?

"Dừng tay!"

Bỗng nhiên, một cỗ khí thế mạnh mẽ từ trong đại sảnh phóng ra, bức Lâm Phong lui lại vài bước.

Nam nhân trung niên xuất hiện trước mặt Duy Tử Phương, đỡ lấy bả vai thanh niên, khẽ nhíu mày, sau đó ngước mắt nhìn về phía Lâm Phong.

Hắn buông lỏng tay ra, bước về phía Lâm Phong.

Thời khắc này, Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được một cỗ áp bách...

"Đậu Tịnh Quân!"

Đậu Tịnh Quân là cháu trai của lão gia hỏa Duy Gia kia, thiếu chủ Đậu gia, tại sao hắn lại có mặt ở đây?

Lâm Phong siết chặt nắm đấm, ánh mắt lập lòe vài cái.

"Là Lâm gia ngươi giết biểu ca và biểu tẩu?" Đậu Tịnh Quân nhìn Lâm Phong, ánh mắt cực kì lạnh lẽo, toàn thân ẩn hiện khí thế cường hãn.

"Cường giả chân nguyên!"

Lâm Phong hít sâu một hơi, hắn hiển nhiên không phải đối thủ của cường giả chân nguyên...

"Ngươi cuối cùng cũng đi ra!" Duy Gia cười khổ, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Đậu Tịnh Quân không nói gì, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Phong, thời điểm hắn ép sát từng bước, trên không trung đột nhiên xuất hiện hai bóng người...

Đó là hai lão giả râu tóc bạc trắng, một người lãnh lệ bức người, vẻ mặt không chút biểu tình. Một người khác âm trầm như cuồng phong, khí thế lạnh lẽo.

Nhìn thấy hai người kia, Duy Gia biến sắc.

"Thiếu chủ, chơi đủ rồi thì trở về đi." Ánh mắt Vô Tôn lướt qua khuôn mặt lạnh lùng của Đậu Tịnh Quân, thanh âm nghiêm khắc.

"Ta và Thiên Lăng phụng mệnh phu nhân đến đón ngươi trở về!"

Đậu Tịnh Quân khẽ nhíu mày, lạnh lùng nhìn hai lão giả trên không trung: "Trở về nói với nàng, từ nay về sau, ta sẽ không trở lại Đậu gia!"

"Hừ!" Thiên Lăng hừ lạnh, thanh âm không hề có chút cung kính nào, "Chuyện này cũng không phải do ngươi quyết định, dù phải đánh ngươi bất tỉnh cũng phải mang ngươi Đậu gia, nơi này không thích hợp với thiếu chủ ngươi! Bọn họ căn bản là lục thân không nhận, đặc biệt là lúc gia chủ tiền nhiệm của Duy gia qua đời đã tuyên bố cắt đứt quan hệ cha con với mẫu thân ngươi, người thân như vậy không cần cũng được, bây giờ bọn họ đối tốt với ngươi, chẳng qua là vì ngươi là thiếu chủ Đậu gia thôi! Bọn họ muốn nịnh bợ ngươi để sinh tồn!"

Đậu Tịnh Quân nở nụ cười nhạo báng: "Ta cũng không phải tiểu tử hai mươi tuổi, ta có suy nghĩ của chính mình, huống chi năm đó nếu không có ông ngoại, Đậu gia có thể phát triển được như bây giờ sao?"

Gia chủ tiền nhiệm của Duy gia cũng là một cường giả linh nguyên, khi đó Duy gia là thế lực số một số hai ở đại lục này.

Còn Đậu gia lúc đó chỉ là một gia tộc nhỏ bé không đáng nhắc đến.

Nhờ vào sự trợ giúp của Duy gia mới có thể phát triển như bây giờ, nhưng mà Đậu gia vừa tốt lên thì mẫu thân và gia gia liền phát sinh mâu thuẫn, thậm chí còn tức chết ông ngoại, sau đó, cữu cữu gặp phải cường giả, bị đánh trọng thương khiến thực lực không thể tiến bộ được nữa, đã qua nhiều năm mà vẫn dừng lại ở cảnh giới thiên nguyên...

"Xem ra Duy gia đã chuốc bùa mê thuốc lú cho ngươi rồi, làm ngươi bênh vực bọn họ như thế!" Vô Tôn hừ lạnh, "Vậy ta cũng chỉ có thể tuân lệnh phu nhân, cưỡng ép ngươi trở về!"

Hai lão giả trên không trung lấy tốc độ sét đánh nhằm về phía Đậu Tịnh Quân. Với thực lực của Đậu Tịnh Quân hiện tại, đối phó với hai cường giả chân nguyên thật sự có chút khó khăn...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.