"Vô Trần, hiện tại còn cách Duy gia không xa nữa, dọc đường đi chúng ta đã trì hoãn một thời gian rồi, cũng không biết tình hình bên đó thế nào."
Trên không trung, Mộ Như Nguyệt quay đầu nhìn nam nhân bên cạnh, khẽ cười nói.
Khóe môi nam nhân cong lên, thân hình thon dài hoàn hảo, đôi mắt tím tràn ngập nhu tình mật ý.
"Nguyệt Nhi, sắp tới rồi, đến lúc đó, nàng có thể gặp người thân...."
Tuy tới thế hệ của nàng, đã không còn thân thiết gì với huyết mạch Duy gia, nhưng dù sao đó cũng là người thân của mẫu thân, bất luận thế nào nàng cũng không thể mặc kệ.
Gần đến Vệ thành, tốc độ của hai người lại nhanh hơn một chút....
Trong Duy gia, một lão giả mặt ủ mày chau, than thở liên tục, còn Duy Tử Phương đứng bên cạnh hắn lại không nói lời nào, không biết đang suy nghĩ gì...
"Tử Phương, sản nghiệp Duy gia chúng ta tổn thất bao nhiêu?"
Duy Tử Phương hơi rũ mắt, nói: "Cơ bản đều bị Lâm gia thâu tóm!"
Duy gia hiện tại đã sớm không còn được như trước, nếu không thì hắn cũng không đi tham gia trận tỷ thí kia, nhưng cuối cùng vì bất mãn với hai thế lực độc tài kia nên lựa chọn rời đi....
Có điều, Duy gia ngày càng suy yếu, đã tới nông nỗi khó có thể duy trì tiếp....
"Gia gia, hay là chúng ta đi tìm cô nãi nãi, nói không chừng nàng..."
"Đừng nhắc tới nàng trước mặt ta!"
Sắc mặt Duy Gia càng âm trầm, trong mắt nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878799/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.