Lúc này, Tiêu Tĩnh không hề nghe rõ, Bắc Quân nói không xứng, chính là Phượng Kinh Thiên không xứng thích Mộ Như Nguyệt, mà không phải Mộ Như Nguyệt không xứng có được trái tim Phượng Kinh Thiên.
"Nhưng mà, nghĩa phụ, ta không muốn gả cho sư huynh."
Tiêu Tĩnh cắn chặt môi, cuối cùng vẫn quyết tâm nói ra quyết định trong lòng mình.
"Ngươi nói cái gì?" Bắc Quân khẽ nheo mắt, sát khí lạnh lẽo: "Ngươi lặp lại câu nói vừa rồi cho ta!"
Trong lòng Tiêu Tĩnh bỗng nhiên run lên, ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt cuồng ngạo của Bắc Quân, từ đáy lòng dâng lên nỗi sợ hãi, chưa kịp suy nghĩ đã nói ra: "Nghĩa phụ, ta không muốn gả cho sư huynh, người ta thích chính là ngươi, nghĩa phụ!"
Oanh!
Một cỗ khí thế cường đại hung hăng đánh vào Tiêu Tĩnh, nàng lập tức văng ra ngoài, đập mạnh vào tường.
Nàng kinh ngạc ngẩng đầu, ánh mắt không dám tin nhìn nam nhân ngồi trên long ỷ.
Ngón tay thon dài của Bắc Quân nhẹ nhàng phủi phủi vạt áo, chân phải đạp lên long ỷ, hắn chậm rãi ngước mắt lên, ánh mắt cao ngạo không ai sánh bằng.
"Ngươi, không xứng!"
Thanh âm nam nhân lạnh lẽo vô tình làm trái tim Tiêu Tĩnh run rẩy, nàng nghẹn ngào nói: "Vì sao...."
Bắc Quân lạnh lùng nhìn nàng, mặt không biểu cảm, nói: "Ngươi không thể so được với nàng, cả đời này, người Bắc Quân ta yêu chỉ có một mình nàng! Còn ngươi, cả tư cách xách giày cho nàng cũng không có, hiện tại lập tức cút cho ta!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878796/chuong-853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.