Mọi người ngẩn ra, chẳng lẽ nàng muốn tiếp tục thi đấu, nhưng chỉ còn nửa nén hương thì có thể luyện chế được đan dược gì...
Ngọn lửa chiếu sáng dung nhan tuyệt sắc của Mộ Như Nguyệt, thần sắc nàng nghiêm túc tập trung vào đan đỉnh phượng hoàng, đống dược liệu trân quý kia bị nàng lần lượt ném vào đan đỉnh, không bao lâu sau, trong đan đỉnh đã truyền ra một mùi hương thanh nhã....
Phanh!
Phanh phanh phanh!
Tiếng động va chạm của đan dược sắp hình thành, giống như muốn thoát ra khỏi đan đỉnh, âm thanh kia phảng phất như búa tạ nện vào lòng mọi người.
"Đan dược sắp thành!"
Mọi người ngừng thở, không chớp mắt nhìn động tác của Mộ Như Nguyệt.
Một lúc sau, Mộ Như Nguyệt rốt cuộc ngừng động tác, vừa nâng tay lên, một viên đan dược đầy thần khí nhanh chóng rơi vào tay nàng.
Nhàn nhạt hương khí quanh quẩn trong không trung, tinh thần mọi người đều giống như vừa trải qua lễ rửa tội, cực kì an tĩnh....
"Đỉnh phàm giai, Tinh thải đan!"
Mọi người hung hăng hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt không dám tin nhìn Mộ Như Nguyệt.
Nàng lại là đan dược sư đỉnh phàm giai? Còn có thể luyện ra đan dược trong thời gian ngắn như thế? Nếu chỉ xét về tốc độ, nàng hoàn toàn mạnh hơn Tô Sương.
Giờ phút này, tim Tô Sương run lên, ánh mắt sắc như đao trừng Mộ Như Nguyệt, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Hai người đều luyện chế đan dược đỉnh phàm giai, vậy sẽ đánh giá độ dung hợp và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878785/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.