"Nguyệt Nhi", An Thiến từ trong phòng chạy ra, nhìn thấy Mộ Như Nguyệt mới khẽ thở phào một hơi, "Vừa rồi ngươi làm ta sợ muốn chết, không nói lời nào liền xông ra ngoài, đúng rồi, Nguyệt Nhi, ngươi quen biết Duy Tử Phương sao?"
Lúc nói chuyện, nàng quét mắt về phía Duy Tử Phương.
"Không quen", Mộ Như Nguyệt lắc lắc đầu, "An Thiến, hắn bị thương, phiền ngươi hỗ trợ băng bó một chút."
An Thiến nở nụ cười đáng yêu: "Được, bây giờ ta sẽ đưa hắn về."
Duy Tử Phương nhíu mày, theo bản năng tránh né An Thiến tiếp cận, nhưng nghĩ đến lời Mộ Như Nguyệt vừa nói, tâm phòng bị lại thả lỏng.
Nếu là lúc trước, vì lòng tự tôn hắn sẽ không muốn nhận sự trợ giúp của bất cứ ai! Nhưng Mộ Như Nguyệt đã dội một gáo nước lạnh lên đầu hắn, khiến hắn thức tỉnh, cũng dần dần buông xuống sự ngạo mạn của mình...
Mộ Như Nguyệt nhìn Duy Tử Phương, cũng không nhận thân với hắn, dù sao hiện tại Duy gia vẫn không biết phu nhân Đậu gia là do nha hoàn kia giả mạo, bây giờ nếu tùy ý nhận nhau, chỉ sợ Duy Tử Phương sẽ không tin lời nàng....
Bóng đêm yên tĩnh, trong phủ thành chủ lại giăng đèn kết hoa vô cùng ầm ĩ.
Đại hội luận võ vì biến cố hôm trước mà phải hoãn lại mấy ngày, cũng may cuối cùng cũng kết thúc viên mãn, người hưng phấn nhất hiển nhiên là thành chủ.
"Cảnh Minh hộ pháp, Xuyên Cốc hộ pháp."
Trong phòng khách ầm ĩ, thanh âm này vừa vang lên, đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878767/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.