Nói tới đây, An Thiến hơi ngừng một chút rồi nói tiếp: "Hiện tại Duy Tử Phương đến tham gia tỷ thí cũng vì hi vọng có thể được hai thế lực lớn chú ý, nếu hắn có thể gia nhập vào hai đại thế lực này thì có thể cải thiện tình huống của Duy gia."
Phanh!
Bỗng nhiên, Mộ Như Nguyệt đứng bật dậy, lập tức đi ra ngoài.
Trên một lối đi nhỏ trong trạm dịch, một đám người vây quanh chỉ chỉ trỏ trỏ thiếu niên bị người ta quần ẩu (đánh hội đồng) nhưng không một ai ra tay giúp đỡ.
Ai mà chẳng biết mấy người quần ẩu kia là người Lâm gia? Cầm đầu chính là Lâm Nghiệp, thiếu gia dòng chính của Lâm gia, đã từng là gia tộc đứng song song với Duy gia, từ lúc Duy gia xuống dốc, Lâm gia không ít lần ngáng chân Duy gia, nếu không phải vì phu nhân Đậu gia là nữ nhi Duy gia, chỉ sợ bọn họ đã sớm không khách khí.
Dù sao phụ nhân Đậu gia có xa cách với Duy gia thế nào, nhưng muốn hoàn toàn diệt trừ Duy gia, bọn họ vẫn không có lá gan này...
Phải biết rằng, tuy thực lực của Đậu gia cũng ngang ngửa Duy gia, nhưng ai bảo phía sau Đậu gia là Thiên Ma Môn, có cho Lâm gia một trăm lá gan thì bọn họ cũng không dám động thủ với cấp dưới của Thiên Ma Môn.
"Duy Tử Phương, ta bảo ngươi nhận thua là để mắt ngươi rồi, ngươi nghĩ mình là cái thứ gì? Trên lôi đài đánh bại ta, khiến ta mắt mặt, ngươi cho rằng ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878765/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.