Nàng vừa liếc mắt đã nhìn thấy Mộ Như Nguyệt, lửa giận lập tức bùng lên: "Tiện nhân, đừng tưởng rằng ngươi ở bên ngoài nhân cơ hội đánh lén ta thì có thể làm đối thủ của ta! Ta chỉ không muốn so đo với ngươi thôi, không ngờ bây giờ còn ở cùng một phòng! Xem ra về sau chúng ta phải hảo hảo tính toán một chút!"
An Lâm cực kì phẫn nộ, hận không thể dùng ánh mắt giết chết Mộ Như Nguyệt.
Thư Ninh không kiên nhẫn nhíu mày, nhàn nhạt quét mắt An Lâm đang phẫn nộ, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Nếu ngươi ghét bỏ nơi này không tốt thì có thể tự ra ngoài ở, còn nữa, nếu ba chúng ta đã ở cùng phòng thì không nên có bất cứ tranh chấp gì."
An Lâm cười lạnh, ánh mắt liếc nhìn huy chương trước ngực Thư Ninh, đáy mắt xẹt qua vẻ châm chọc: "Thiên phú trung cấp? Thì ra ngươi cũng chỉ là một thiên phú trung cấp thôi, có gì đặc biệt hơn người, ta là thiên phú cao cấp, ở chỗ này, các ngươi đều phải nghe lời ta!"
Thiên phú trung cấp?
Mộ Như Nguyệt kinh ngạc nhìn Thư Ninh, khẽ nhíu mày, hơi thở trên người nữ nhân này căn bản không phải thiên phú trung cấp.
Nàng ẩn giấu thực lực bản thân?
Thư Ninh không nhanh không chậm cười nói: "Vị cô nương này, ta khuyên ngươi một câu, ở Đông Đảo này, không phải mọi thứ đều như mặt ngoài mà ngươi nhìn thấy, có đôi khi, một số người không thể trêu vào cố tình ẩn mình trong đám người."
Nói xong lời này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878727/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.