Theo lời Đan tôn giả nói, phu nhân Đậu gia kia là nha hoàn bên cạnh bà ngoại giả mạo, như vậy, Tần gia này tất nhiên có quan hệ với nha hoàn kia...
Tần Lạc không hề nhận thấy Mộ Như Nguyệt biến hóa, tiếp tục cười lạnh nói: "Nha đầu thúi, nhi tử ta giết hắn là chuyện đương nhiên, ai bảo hắn không có hậu trường vững chắc! Nếu con ta muốn lấy mạng hắn, hắn nên đứng im đó cho con ta giết, nhưng tên tiểu tử thúi này lại dám đả thương con ta, hắn nhất định phải đền mạng!"
Đột nhiên, Mộ Như Nguyệt nở nụ cười, ý cười lại không đạt tới đáy mắt, đôi mắt đen lạnh lẽo.
"Thì ra ngươi chính là nghĩa huynh của nha hoàn kia, bất quá ta thấy cũng không chỉ đơn giản như thế." Mộ Như Nguyệt hơi nheo mắt, đáy mắt xẹt qua một tia lãnh ý.
Nếu nàng nhớ không nhầm, đan tôn giả đã từng nói với nàng, nha hoàn kia họ Tần...
"Ngươi nói vậy là có ý gì?" Tần Lạc ngây ngẩn, khó hiểu nhìn Mộ Như Nguyệt, nhưng đối phương vẫn lạnh lùng băng sương.
"Vốn dĩ ta còn không có ý muốn giết các ngươi, nhưng nếu các ngươi đã có quan hệ với nàng, vậy ta cũng không có lý do gì tha cho các ngươi!"
Nếu không có nha hoàn kia, sao bà ngoại phải chết oan uổng, thậm chí còn không có ai biết?
Nghĩ đến Thánh Nguyệt phu nhân lẻ loi hiu quạnh, trong lòng Mộ Như Nguyệt nghẹn một bụng lửa giận, ánh mắt nhìn hắn lại càng thêm lạnh lẽo.
Oanh!
Trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878717/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.