"Vô Trần ca ca..."
Đột nhiên, một thanh âm kinh hỉ từ phía trước truyền đến.
Tử Phượng nhìn dung nhan ngày nhớ đêm mong kia, hai mắt rưng rưng: "Vô Trần ca ca, rốt cuộc ta cũng được gặp ngươi..."
Trời biết, trong khoảng thời gian này, vì tìm nam nhân này mà nàng đã mất bao nhiêu công sức, nhưng suốt ba năm vẫn không thể tìm thấy hắn.
Không ngờ lại được gặp ở đây!
Nhưng khiến nàng không chấp nhận được là Mộ Như Nguyệt thế nhưng có thể thoát khỏi thiên y trận, hơn nữa còn đi cùng Vô Trần ca ca...
"Phượng Nhi!" Vân Yên khẽ cau mày, có chút khó chịu nói, "Hắn là ai?"
Tử Phượng ngẩn ra, nở nụ cười thê thảm, ánh mắt đau thương ai oán: "Hắn... đã từng là vị hôn thê của ta, nhưng bị nữ nhân khác câu dẫn, lựa chọn vứt bỏ ta... nhưng cuối cùng ta vẫn không thể quên được hắn, ta tốn rất nhiều thời gian và công sức tìm hắn nhưng không ngờ rằng bọn họ lại đột nhiên xuất hiện trước mặt ta như vậy!"
Dứt lời, một giọt nước mắt trong suốt trượt xuống theo đường cong dung nhan tinh xảo.
Thanh âm nàng mang theo tình ý chân thành, người không rõ tình huống nhất định sẽ dễ dàng tin tưởng, huống chi Vân Yên còn thích Tử Phượng?
Oanh!
Lửa giận bùng lên khiến ánh mắt Vân Yên lạnh xuống, chăm chú nhìn đôi nam nữ phía trước.
"Phượng Nhi ưu tú như thế, chỉ có nam nhân mắt mù mới bỏ nàng mà chọn nữ nhân khác!" Vân Yên đảo mắt qua phía Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878680/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.