Chương trước
Chương sau
Diêu Quân hơi sửng sốt, ánh mắt nghi hoặc nhìn Diêu Vân Thanh, lúc đang định nói gì đó, lại nghe thanh âm nữ tử êm tai như gió vang lên: "Âu Dương thiếu chủ, làm ơn, Nam Cung gia chủ, Điền gia chủ, làm ơn giúp ta!"

Trong lúc Diêu Quân còn đang ngây ngốc, ba thân ảnh chợt xuất hiện, không phân cao thấp với bọn họ!

"Linh nguyên! Ba cường giả linh nguyên!"

Diêu Quân nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, ba người này đều là cường giả linh nguyên!

"Thanh Nhi, chuyện này là sao?" Nhất thời hắn còn chưa thể hồi phục tinh thần, chớp mắt đã xuất hiện nhiều cường giả như vậy làm đầu óc hắn không tiếp thu kịp.

Diêu Vân Thanh cười nói: "Không phải ta đã nói sao? Những người này đều là thuộc hạ của Nguyệt Nhi..."

Giờ khắc này, trước mắt mọi người phảng phất như hiện lên bóng dáng nữ tử phong hoa tuyệt đại kia, đáy lòng như bị sét đánh, khơi dậy từng gợn sóng.

Nàng vừa nói, những người này đều là thuộc hạ của Mộ Như Nguyệt?

Có lầm hay không? Phải biết rằng ở đây có ba cường giả linh nguyên! Hơn nữa, trong tay nàng trước kia đã có bốn người....

Nàng rốt cuộc có bản lĩnh gì mà có được nhiều cường giả linh nguyên như vậy?

Thượng Quan Lam biến sắc, ánh mắt âm trầm nhìn những người mới đến: "Các vị muốn xen vào chuyện của Tiên Y Môn?"

Nếu đổi lại là người bình thường, sợ rằng nghe đến Tiên Y Môn đã bị dọa sợ tè ra quần.

Nguyên nhân là vì Tiên Y Môn có một cường giả vô thượng, cũng là cường giả vô thượng duy nhất ở Trung Châu!

Nhưng đám người Âu Dương Vân Cẩm chưa từng rời khỏi Vô giới, dĩ nhiên không biết Tiên Y Môn, mà cho dù biết thì đã sao? Đừng quên, sư phụ của Tử Thược cũng là một cường giả vô thượng!

"Ha ha!" Nam Cung Liệt ngửa đầu cười to, khinh bỉ nói, "Tiên Y Môn? Xin lỗi, ta không cần biết Tiên Y Môn gì của ngươi, nha đầu này là tẩu tử của Mộ cô nương, cũng là người mà tam đại gia tộc chúng ta phải bảo vệ, ngươi tổn thương người nhà của nàng, ta cóc cần biết ngươi là Tiên Y Môn gì, nhất định phải chết!"

Chữ "chết" vừa ra, trên người hắn bộc phát khí thế cường đại như cuồng phong.

Âu Dương Vân Cẩm hừ lạnh, thân thể chợt lóe, đứng bên cạnh Nam Cung Liệt, cười nhạt.

Cuối cùng là một lão giả tiên phong đạo cốt, tóc hoa râm, thần sắc đạm mạc, khí thế bức người.

"Âu Dương thiếu chủ, Nam Cung gia chủ, mấy người này, chúng ta chia nhau thế nào?"

"Ha ha", Nam Cung Liệt cười lạnh, "Tiểu tử Dịch Thiếu Thần kia đã phái trăm vạn quân đội của hắn bao vây nơi này, bọn họ có chắp cánh cũng khó thoát, bất quá ta rất bội phục ánh mắt của Mộ cô nương, tuy Dịch Thiếu Thần hơi giảo hoạt nhưng lại là tướng tài hiếm có, dựa vào năng lực bản thân có thể huấn luyện ra trăm vạn thiết kị như thế, ngay cả ta đối mặt với quân đội kia cũng có chút run sợ."

Sát khí cường hãn như vậy, thủ đoạn quyết đoán như thế, chỉ sợ rất ít người có thể có được. Mà Dịch Thiếu Thần lại bồi dưỡng ra trăm vạn người như vậy.

Ngoài tứ đại gia tộc, trăm vạn thiết kị ở Vô giới là bách chiến bách thắng, hơn nữa, Dịch Thiếu Thần lại không hề tham luyến hoàng quyền, sau khi giao ngôi vị hoàng đế lại cho cháu mình, thì toàn tâm toàn ý bồi dưỡng quân đội đó.

Hiện tại ở Thiên quốc, dù hắn không phải là hoàng đế,  cháu hắn cũng rất sợ hắn, nguyên nhân chính là vì trăm vạn thiết kị này!

Thông qua trăm vạn thiết kị, hắn đã thu phục các quốc gia khác, làm Thiên quốc càng thêm lớn mạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.