Thiên tài trong các thế lực đều mắt cao hơn đầu, từ trước đến nay không thèm để đệ tử của các môn phái khác vào mắt, trải qua chuyện lần này cũng đã trưởng thành hơn, nguyện ý bỏ qua tranh chấp trong quá khứ.
"Nguyệt!!!"
Bỗng nhiên, một thanh âm hoảng sợ truyền đến, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy nam nhân tóc bạc sắc mặt tái nhợt, chân tay luống cuống nhìn Mộ Như Nguyệt.
Trong mắt hắn không hề che giấu kinh hoảng và lo lắng, trên trán đẫm mồ hôi, lo lắng quá mức khiến giọng nói của nam nhân cũng run lên.
"Ngươi thế nào? Xảy ra chuyện gì?"
Mộ Như Nguyệt ôm bụng mình, dung nhan tuyệt mỹ tái nhợt, nàng ngẩng đầu nhìn Bạch Trạch, lắc lắc đầu nói: "Ta không sao!"
Tê!
Lại một trận đau đớn co rút từ bụng truyền đến, mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống, nàng gắt gao cắn chặt răng, không rên một tiếng.
Phó Thanh tựa hồ nghĩ đến điều gì, nhìn về phía bụng Mộ Như Nguyệt, nói: "Nàng... không phải nàng muốn sinh chứ? Nàng cũng thật là, đã mang thai mà còn tham gia đại hội tiên y làm gì!"
Tuy ngữ khí có chút trách cứ, nhưng đã không còn khinh thường như lúc đầu.
Nhưng Phó Thanh làm sao biết trong bụng Mộ Như Nguyệt không phải là hài tử bình thường? Cho nên, mặc kệ chiến đấu thế nào đều sẽ không ngã xuống....
"Sinh?" Bạch Trạch ngẩn ra một chút, khẽ cau mày, nói: "Ta giúp ngươi sinh."
"Bạch Trạch!"
Mộ Như Nguyệt bắt lấy ống tay áo Bạch Trạch, ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878664/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.