Ánh mắt nam nhân lãnh đạm đảo qua đám người, sau đó nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, ánh mắt lập tức trở nên nhu hòa, khóe môi nở nụ cười khẽ.
"Không có việc gì, có ta ở đây, sẽ không để bất kì kẻ nào tổn thương ngươi, giống như ngàn năm trước."
Từ lần tương ngộ ngàn năm trước, nữ nhân này đã đi vào sinh mệnh hắn, dù đã ngàn năm trôi qua, tình cảm hắn đối với nàng vẫn trước sau như một...
Mộ Như Nguyệt ngước mắt nhìn nam nhân tóc bạc trước mắt, nhịn không được vươn tay chạm vào mái tóc bạc kia, lông mi khẽ run rẩy, đôi mắt đen xẹt qua tia đau lòng.
"Bạch Trạch, ngàn năm qua, để ngươi chờ đợi vất vả rồi..."
Bạch Trạch lắc đầu, cười dịu dàng nói: "Ta có hồi ức về ngươi, cho nên, ta không vất vả... nó cũng đủ giúp ta chống đỡ qua ngàn năm này..."
Bỗng nhiên, trong đám người vang lên một thanh âm sợ hãi.
"Bạch Trạch! Mãnh thú viễn cổ Bạch Trạch, ngàn năm trước cùng Nguyệt Tôn chinh chiến! Ta rốt cuộc đã nhớ ra Bạch Trạch là ai rồi!"
Người nói lời này chính là Bằng Phi của Võ Tông, hắn thật sự không thể tin vào hai mắt mình, biểu tình khiếp sợ như nhìn thấy quỷ!
Bạch Trạch... ma thú này lại là Bạch Trạch... vậy chẳng lẽ Mộ Như Nguyệt là....
Không!
Không có khả năng!
Ngàn năm trước Nguyệt Tôn đã ngã xuống, tại sao lại còn tồn tại? Huống chi nữ tử này còn trẻ như vậy, sao có thể là Nguyệt Tôn?
Từ từ....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878661/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.