Âu Dương Vân Cẩm khẽ cau mày: "Điền gia? Phụ thân, ngươi nói Điền gia làm chuyện đó sao?"
So với Điền gia, hắn càng tin tưởng là Mộ Như Nguyệt báo thù cho Khiếu Nguyệt hơn. Hơn nữa, ngoài nữ nhân này, có lẽ không còn ai dám làm chuyện như vậy.
"Ha ha" Âu Dương Lăng Thiên cười to hai tiếng, "Ta cũng không biết là ai làm, nhưng ta có thể khẳng định không phải Điền gia làm."
Âu Dương Vân Cẩm đột nhiên ngẩn ra: "Tại sao?"
"Rất đơn giản", Âu Dương Lăng Thiên hơi nâng mắt, nhàn nhạt nói, "Điền gia khác với ba gia tộc khác, người trong gia tộc bọn họ đều thích sống ẩn cư, rất ít người của Điền gia qua lại trên đại lục, bọn họ càng không muốn kết thù kết oán với bất kì ai, cũng không muốn phát sinh tranh chấp, chỉ muốn ẩn cư tu luyện, với tính cách như vậy, Điền gia tuyệt đối không làm ra chuyện như vậy! Hơn nữa, chuyện này có quá nhiều sơ hở, nếu muốn vu oan khiến Âu Dương gia và Đông Phương gia tranh chấp, vậy sẽ nhanh chóng suy đoán đến Điền gia, bọn họ còn không ngu ngốc đến mức lộ ra sơ hở rõ ràng như thế."
"Vậy chuyện này..." Âu Dương Vân Cẩm quét mắt qua Mộ Như Nguyệt thần sắc lạnh nhạt, lại dời mắt về phía Âu Dương Lăng Thiên.
Âu Dương Lăng Thiên cười nói: "Chỉ đơn thuần là trả thù thôi, không có âm mưu gì đáng nói, phỏng chừng là do Đông Phương Tuấn ở ngoài trêu chọc nữ nhân nào đó khiến nữ nhân kia hận đến mức đêm hôm khuya
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878560/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.