Hơn nữa, Hoàng đế cư nhiên trơ mắt nhìn Quỷ Vương đả thương Hoàng hậu mà không ngăn cản, tựa như chuyện không liên quan đến mình.
Mọi người sửng sốt, trong lòng lại âm thầm cân nhắc thân phận của Quỷ Vương...
"Lau tay đi." Mộ Như Nguyệt lấy một cái khăn đưa cho Dạ Vô Trần.
Dạ Vô Trần nhìn cái khăn trước mắt, khẽ nhíu mày, cũng không tiếp nhận.
"Tay chàng bẩn rồi."
Ngụ ý là cổ Hoàng hậu nương nương rất bẩn, cho nên mới bảo Dạ Vô Trần lau tay...
Liễu Ngọc vốn cực kì ghen ghét Mộ Như Nguyệt, hiện giờ nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Hoàng hậu, trong lòng càng thêm hận Mộ Như Nguyệt.
Trong suy nghĩ của nàng, mình có kết cục như vậy đều là do nữ nhân này châm ngòi trước mặt Dịch Thiếu Thần, cho nên Thiếu Thần ca ca mới tàn nhẫn với nàng như vậy.
Cho nên, hiện tại nhìn thấy cơ hội tốt như vậy, nàng nhịn không được cười nhạo một tiếng: "Quỷ Vương ghét bỏ khăn của ngươi bẩn, cho nên không nhận, ngươi còn mặt dày nhét vào tay hắn, Mộ Như Nguyệt, ngươi có biết xấu hổ hay không?"
Mộ Như Nguyệt tựa như không nghe thấy lời Liễu Ngọc nói, ngước mắt nhìn nam nhân đeo mặt nạ bạc.
Liễu Ngọc hừ lạnh một tiếng, vừa định nói tiếp, lại nhìn thấy nam nhân chợt giãn mày ra, sâu kín nói: "Sao nàng không lau giúp ta?"Mộ Như Nguyệt hơi sửng sốt, còn chưa kịp mở miệng, Dạ Vô Trần lại nói tiếp: "Lúc trước, nàng giúp nam nhân khác lau tay..."
Nghĩ đến chuyện kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878530/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.