Dù nàng không để Liễu Ngọc vào mắt, nhưng nếu không giải quyết nàng, chỉ sợ sẽ có không ít phiền toái.
Phiền toái nhiều, cũng khiến người ta bực bội...
Chẳng qua lúc nàng muốn giáo huấn Liễu Ngọc một phen, Dịch Thiếu Thần lại ra tay trước.
"Người thông minh là ngươi", Dịch Thiếu Thần cười cười, đôi mắt đào hoa sáng quắc, "Ta không thích Liễu Ngọc, phải nói là chán ghét, bất quá, dù sao mẫu hậu cũng là người Liễu gia, cho nên ta muốn tha cho Liễu Ngọc một mạng, còn vận mệnh Liễu gia thế nào thì không liên quan đến ta, ta đã tận tình tận nghĩa rồi."
Trước mặt Mộ Như Nguyệt, Dịch Thiếu Thần cũng không tự xưng bổn vương.
Đơn giản là vì nữ nhân này là cường giả, cho nên hắn bất tri bất giác đặt nàng ngang hàng với mình...
"Thần Vương vậy mà lại chọn dùng tay giải quyết", Mộ Như Nguyệt cười nhạt, đánh giá hắn từ trên xuống dưới, "Ngươi chắc sẽ không phải là... không được đi?"
Sắc mặt Dịch Thiếu Thần trầm xuống, trong mắt có chút hoảng loạn.
Không sai, đúng là hoảng loạn! Giống như bị người ta bắt được điểm yếu.
Mộ Như Nguyệt ngây ngẩn, nàng chỉ thuận miệng nói thôi, Thần Vương này thật sự không được?
"Khụ khụ" Mộ Như Nguyệt ho khan hai tiếng, khóe môi khẽ cong lên, "Thì ra ngươi thật sự không được, vậy mà còn bốc phét trong vòng ba năm sẽ có tôn tử cho Hoàng hậu ôm."
Trong mắt Dịch Thiếu Thần lập lòe hai ngọn lửa, thật lâu sau hắn mới đè nén được lửa giận trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878497/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.