Ở lại đây cũng không còn ý nghĩa gì....
Mặc Khê khẽ gật gật đầu, nếu không phải không muốn tách khỏi Mộ Như Nguyệt, hắn đã sớm muốn chạy, ánh mắt nữ nhân ở đây làm hắn bức bối, không thoải mái.
Nhìn bọn họ rời đi, Hoàng đế cũng không ngăn cản, ánh mắt thâm thúy không biết suy nghĩ gì, hồi lâu sau, hắn đứng dậy, vẫy vẫy tay, nói: "Trẫm mệt mỏi, các vị xin cứ tự nhiên.
Hoàng đế rời đi, Hoàng hậu dĩ nhiên cũng không ở lại, nàng quét mắt qua Liễu Ngọc, rồi vội vàng đi theo Hoàng đế....
Ánh mắt Dịch Thiếu Thần âm trầm, liếc mắt về phía Liễu Ngọc điềm đạm đáng yêu đứng bên kia, khẽ nhíu mày nói: "Ngươi đến Thần Vương phủ một chuyến."
Liễu Ngọc hơi sửng sốt, ngốc ngốc nhìn dung nhan tuấn mỹ của Dịch Thiếu Thần, nhất thời nghĩ rằng lỗ tai mình có vấn đề.
Thiếu Thần ca ca mời nàng sao?
Trong lòng nàng lập tức mừng như điên, si tâm nhiều năm của mình cuối cùng cũng được hồi báo, cả người kích động....Thần vương phủ.
Liễu Ngọc có chút thấp thỏm bất an đi vào, lúc nhìn thấy nam nhân ngồi trên giường, tim nàng đập lỡ một nhịp, mặt đỏ bừng, ngượng ngùng cúi đầu.
"Thiếu Thần ca ca, ngươi kêu ta tới..."
Xoát!
Không đợi Liễu Ngọc nói xong, quần áo nàng đã bị xé rách, lộ ra thân thể mềm mại trắng nõn, ngay cả nàng cũng bị hành động của Dịch Thiếu Thần làm hoảng sợ.
"A!"
Liễu Ngọc kinh hô một tiếng, nàng không ngờ Thiếu Thần ca ca lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878495/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.