Giờ phút này, Liễu Ngọc nắm chặt đôi tay trắng nõn như phấn, thân thể mềm mại run lên, dung nhan tái nhợt, yếu ớt, ánh mắt bi thương ai oán khiến người khác đau lòng.
Chẳng qua, Dịch Thiếu Thần chưa bao giờ là người mềm lòng, đặc biệt là mềm lòng đối với nữ nhân bên người Hoàng hậu! Nếu không, hắn cũng sẽ không tùy tiện để Liễu Ngọc xử tử mấy nữ nhân Hoàng hậu đưa cho hắn...
Hoàng đế híp mắt nhìn Dịch Thiếu Thần nhưng cuối cùng vẫn không nói thêm gì, hắn thu hồi tầm mắt, khẽ cười nói: "Gần đây trẫm có được một đầu ma thú, không biết có vị nào thu phục được nói không?"
Ma thú?
Trái tim mọi người đều run rẩy.
Ma thú là sinh vật chỉ có sơn mạch ma thú mới có, thực lực vô cùng cường đại, cho dù mang đi đấu giá cũng có thể hét giá trên trời..."Người tới, mang con sói hôm trước tới cho trẫm." Hoàng đế nghiêm túc nói.
Hai người Âu Dương gia phía sau hắn trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó cùng nhìn về phía đám người oanh oanh yến yến trong ngự hoa viên.
Rất nhanh có hai thị vệ khiêng một cái lồng sắt đi ra.
Trong lồng sắt là một con sói uy vũ hùng tráng rất xinh đẹp, bộ lông tuyết trắng như mây trên trời, thánh khiết mỹ lệ, ưu nhã cao quý tựa như không có gì có thể làm bẩn nó.
Trên trán con sói có một dấu vết hình trăng rằm màu bạc càng khiến nó thêm tao nhã, chỉ liếc mắt một cái đã khiến người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878491/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.