Đại sảnh Tiêu gia.
Mộ Như Nguyệt lạnh lùng nhìn nam nhân trước mắt, lạnh giọng nói: "Nói, là ai đưa ra chủ ý này?"
Nếu không phải kịp thời đuổi tới, chỉ sợ hậu quả không tưởng tượng nổi....
Tiêu Tam gia đảo mắt qua các vị trưởng lão trong phòng, giống như tìm được chỗ dựa, ưỡn ngực nói: "Ta cũng là vì tốt cho hắn, nếu hắn có thể trở thành con rể Diêu gia, không biết sẽ có bao nhiêu lợi ích, nhưng hắn lại không biết tốt xấu, ngay cả tiểu thư Diêu gia cũng dám cự tuyệt."Mộ Như Nguyệt khẽ nheo mắt, đáy mắt dần hiện lên lãnh ý.
"Từ khi ta vào Tiêu gia ngươi đã muốn lấy mạng ta, bắt đầu từ khi đó ta đã không tính sẽ bỏ qua ngươi, chỉ tạm thời chưa giết ngươi mà thôi, hiện tại nếu đã ra tay với đại ca ta, vậy cho dù hủy diệt cái Tiêu gia này ta cũng muốn lấy mạng ngươi!"
Mấy đời làm người, người thân chính là nơi mềm mại nhất trong lòng nàng.
Nếu có ai dám ra tay với bọn họ, nàng không ngại tàn sát hết những người này....
"Ha ha, chỉ bằng ngươi?" Tiêu Tam gia ngửa đầu cười to, "Nha đầu, ta thừa nhận ngươi quả thật là thiên tài, nhưng vậy thì sao? Tiêu gia chúng ta có Đan tháp làm chỗ dựa!"
(Ha ha, edit tới đây mắc cười quá, cha nội này đúng là thích ăn dưa bở >"< nói khoác không biết ngượng mồm)
"Đan tháp?" Mộ Như Nguyệt ngây ngẩn.
"Không sai", Tiêu Tam gia gật gật đầu, "Tháp chủ Đan tháp là con rể ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878426/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.