Đúng vậy.
Trong suy nghĩ của Lam Nguyệt, lúc này nàng thua là bởi vì không đủ vận khí...
Lam Nguyệt chậm rãi cong khóe môi, cười lạnh: "Nhưng ngươi biết không? Cách đây không lâu, Phượng Kinh Thiên từng cầu xin ta, hắn muốn biết mục đích của ta, cũng muốn ta đừng tổn thương ngươi, cho nên, hắn quỳ xuống cầu xin ta..."
Mộ Như Nguyệt, ta tuyệt đối sẽ không để các ngươi thuận buồm xuôi gió! Tất cả những gì Phượng Kinh Thiên làm vì ngươi sẽ trở thành một cái gai trong lòng ngươi, cũng sẽ khiến các ngươi sinh ra hiểu lầm!
"Ngươi nói xong chưa?"
Mộ Như Nguyệt đè nén nội tâm run rẩy, ngước mắt nhìn Lam Nguyệt, thần sắc đạm mạc, không hề biểu lộ cảm xúc trong lòng.
Đối với loại người như Lam Nguyệt, đây là cách tốt nhất để đả kích nàng....
"Mộ Như Nguyệt, sao ngươi có thể thờ ơ như vậy?" Lam Nguyệt điên cuồng hét lên, "Nam nhân cao ngạo như Phượng Kinh Thiên vì ngươi mà từ bỏ tôn nghiêm quỳ xuống trước mặt ta, vậy mà ngươi còn có thể thờ ơ như vậy? Xem ra ngươi thật sự là một nữ nhân vô tình vô nghĩa, hắn đã nhìn nhầm ngươi!"
Mộ Như Nguyệt đạm mạc nhìn Lam Nguyệt, thanh âm không nóng không lạnh: "Điều ngươi muốn nhìn thấy, ta vĩnh viễn sẽ không để ngươi như nguyện, cho dù ngươi nói lời này để châm ngòi ly gián ta và Vô Trần, nhưng thật đáng tiếc, ngươi sẽ không thành công, dù ta mềm lòng với Phượng Kinh Thiên thì thế nào? Vô Trần sẽ không vì chút chuyện đó mà rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878376/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.