Hắn cẩn thận lôi kéo ống tay áo Mộ Như Nguyệt, ánh mắt tội nghiệp tựa như sủng vật nhỏ làm người ta không cách nào nổi giận được...
Mộ Như Nguyệt nhướng mày: "Ngươi sai ở đâu?"
"Ta không nên ăn giấm bậy bạ, không nên ngay cả giấm của nhi tử cũng ăn, càng không nên can thiệp chuyện nương tử kết giao bằng hữu, nương tử, ta liền đi mua ván giặt đồ về quỳ, ngươi đừng bắt ta ngủ một mình... Buổi tối lạnh như vậy, ta có thể làm ấm giường cho nương tử."
"Ta là võ giả hệ hỏa, trước giờ đều không cảm thấy lạnh."
"Vậy cứ coi ta làm nệm cho nương tử ngủ..."
Lúc nói lời này, thanh âm Dạ Vô Trần có chút ái muội.
Gia hỏa này, lúc nào cũng không quên đùa giỡn nàng hai câu...
"Dạ Vô Trần, ta coi Tử Thiên Cảnh như đệ đệ của mình, còn Diêu Vân Thanh là nữ nhân, nói không chừng sau này còn trở thành đại tẩu của ta."
Dạ Vô Trần nhướng mày, cười tà mị: "Diêu Vân Thanh quả thật rất xứng đôi với Tiêu Phong, chẳng qua kết quả thế nào thì còn phải xem bản thân bọn hắn."
Vô Trần nói không sai, bất luận kết quả thế nào đều phải xem hai người kia, còn nàng cũng chỉ có thể tạo cơ hội cho bọn họ thôi....
Trung Châu học phủ nằm trong Nhật Nguyệt thành không tính là lãnh địa lớn nhất Trung Châu, nhưng cũng tương đương với một quốc gia ở ngoại giới, vì thế nơi này dĩ nhiên là một nơi ngư long hỗn tạp.
Nhưng mà thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878349/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.