Kế tiếp có phải sẽ đến lượt các nàng hay không?
Các nàng thà chết chứ không muốn chịu đựng loại thống khổ tê tâm liệt phế thế này!
"Phụt!"
Khi một cái xương sườn cuối cùng bị nghiền nát, Triệu Khuynh Tuyết rốt cuộc không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, nghoẹo đầu, chết ngất đi...
Dạ Vô Trần chậm rãi thu tay lại, đôi mắt tím tà khí đảo qua đám nữ tử.
Nhìn đến ánh mắt hắn, trong lòng đám nữ tử run lên, trong mắt toát ra sợ hãi tột độ.
"Trên đời này, trong mắt ta chỉ có một mình nàng, ta nguyện ý vì nàng làm ấm giường một đời một kiếp, ngoại trừ nàng, những nữ nhân khác trong mắt ta chỉ là một đám không có giới tính, cho nên, Dạ Vô Trần ta chưa bao giờ biết thương hoa tiếc ngọc, bởi vì trên đời này người có thể làm ta thương tiếc cũng chỉ có nàng."
Ngoại trừ nàng, trên cõi đời này còn ai đáng để hắn thương tiếc?
Ôn nhu chỉ dành cho thê tử nhà mình, tàn nhẫn là dành cho người ngoài....
"Ta mặc kệ các ngươi là nam hay nữ, lão nhân hay tiểu hài tử, tổn thương nàng, nhất định phải trả giá đắt!" Dạ Vô Trần cong khóe môi, nở nụ cười lạnh lẽo.
Nam nhân này trước nay đều lạnh lùng vô tình nhưng ở trước mặt Mộ Như Nguyệt, hắn lại là một dáng vẻ hoàn toàn khác.
Tính tình trẻ con, cùng người khác tranh giành tình cảm...
Mộ Như Nguyệt mỉm cười nhìn nam nhân bóng dáng thon dài đỉnh đạc, vẻ mặt nhu hòa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878314/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.