"Lực lượng này... là Vô Trần?"
Ánh mắt Lâm Nhược Ảnh hơi căng thẳng, chậm rãi nâng mắt lên.
Một thân ảnh màu tím tựa như tu la phong hoa tuyệt đại lọt vào tầm mắt nàng...
Nam nhân đứng trên không trung, áo bào màu tím tung bay, nháy mắt đã hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Nam nhân này tuấn mỹ, kinh diễm, điên đảo chúng sinh, hắn giống như thiên thần giáng trần, tà mị lại tôn quý.
Nói vậy cũng đã đủ kinh diễm rồi, nhưng khi ánh nắng chiếu vào đóa mạn đà la trên mặt hắn, trái tim mọi người đều đập loạn, si ngốc nhìn chăm chú vào hắn.
Thế gian này lại có nam nhân tuấn mỹ tà mị như thế.
Ánh mắt nam nhân hơi nhìn về phía trước, con ngươi màu tím ẩn chứa hơi thở thâm trầm. Gió nhẹ thổi qua, thân ảnh thon dài khoanh tay mà đứng lại mang đến cho người ta một cảm giác áp bức.
Tu La thần!
Nhất thời, trong đầu mọi người đều hiện lên ba chữ này.
Hắn không phải Tu La thần thì là cái gì?
Nam nhân không hề làm gì đã khiến tim bọn họ suýt nữa ngừng đập....
Đầu óc Triệu Khuynh Tuyết trống rỗng, trong mắt toát ra nỗi sợ hãi cực độ, nàng dứt khoát nhắm mắt, bị dọa hôn mê bất tỉnh...
"Vô Trần, ngươi đã trở lại?" Trong lòng Lâm Nhược Ảnh vui vẻ, ánh mắt chăm chú nhìn nam nhân trên không trung, nhẹ nhàng nở nụ cười, "Ngươi trở về thì tốt rồi, đại khái ngươi cũng mệt mỏi rồi, trở về nghỉ ngơi đi, ta sẽ sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878309/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.