Gốc dược liệu tỏa ra sức sống mạnh mẽ, một màn quỷ dị như thế làm hai lão nhân đồng thời choáng váng, hoàn toàn không rõ nguyên do.
"Lấy khí dưỡng dược? Đây chẳng lẽ là phương pháp lấy khí dưỡng dược trong truyền thuyết?" Tống Nhiên khiếp sợ nhìn ngân diệp được bao phủ trong vầng sáng xanh biếc, vẻ mặt tựa như gặp quỷ, hắn dời mắt về phía Mộ Như Nguyệt, "Yêu nghiệt, ngươi chính là yêu nghiệt! Nếu không làm sao có thể biến thái như vậy?"
Tống Nhiên thật sự bị đả kích, gặp một thiên tài như vậy, cho dù là người cao ngạo cũng đều sẽ không còn ngạo khí.
Viện trưởng đột nhiên hồi phục lại tinh thần, bất chấp tất cả nhào tới, nhưng khi tới trước bồn hoa ngân diệp lại dừng chân, thật cẩn thận nâng niu ngân diệp lên, đột nhiên ngửa đầu cười điên cuồng: "Ha ha ha, ngân diệp của ta còn có thể sống lại!"
Hắn chưa bao giờ hưng phấn như hiện tại, thật giống như nhi tử của mình chết đi mà sống lại vậy.
"Ngân diệp a, tâm can bảo bối của ta, về sau không thể lại rời bỏ ta a." Viện trưởng kích động run rẩy không thôi, nhất thời nói năng lộn xộn.
Hắn đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt: "Nha đầu, ta không biết phải cảm ơn ngươi thế nào, ngân diệp chính là sinh mệnh của ta, nếu không nhờ ngươi giúp sinh mệnh của ta đều mất rồi, nói đi, ngươi có yêu cầu gì cần ta giúp."
Ánh mắt Mộ Như Nguyệt lập lòe vài cái: "Không phải ngươi muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878298/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.