Nữ tử bị dọa choáng váng, thật lâu mới bình tĩnh lại, cắn môi nhìn thiếu nữ tuyệt sắc kích động trước mặt: "Dạ Vô Trần, hắn... hắn là đệ tử của võ đường, hiện tại...."
Xôn xao!
Còn chưa nói xong, bạch y chợt lóe, thiếu nữ xẹt qua không trung biến mất trong nắng.
Trong võ đường ồn ào sôi nổi, mọi người đang nhỏ giọng nghị luận cái gì, đúng lúc này một trận gió thổi qua, võ đường nháy mắt trở nên yên tĩnh.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía thiếu nữ tuyệt sắc bỗng nhiên xuất hiện kia....
Dung nhan thiếu nữ tuyệt sắc, ngũ quan tinh xảo như ngọc khắc, cái mũi cao thẳng, môi mỏng khẽ cong, đôi mắt như bầu trời đêm có chút kích động.
Ánh mắt nàng đảo qua toàn bộ võ đường, lại không nhìn thấy dung nhan quen thuộc.
"Dạ Vô Trần ở đâu?" Đè nén tình cảm cuồn cuộn trong lòng, Mộ Như Nguyệt tận lực làm mình nhìn bình thường một chút.
Hiện tại cái tên Dạ Vô Trần giống như thần ở võ đường, khi nghe thấy ba chữ này, vô số ánh mắt tìm tòi nhìn về phía Mộ Như Nguyệt.
"Ngươi là ai?" Thanh y nữ tử chậm rãi đứng dậy, ánh mắt cảnh giác nhìn dung nhan tuyệt sắc của Mộ Như Nguyệt, hơi nheo mắt.
Nữ nhân này lớn lên quả thật không tồi, không biết có quan hệ gì với Dạ Vô Trần, vì sao lại đến đây tìm hắn?
"Ta là ai không liên quan đến ngươi." Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nhàn nhạt nói: "Vô Trân bây giờ ở đâu?"
"Vô Trần?" ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878280/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.