Phanh! 
Vừa nói xong câu kia, hai chân Mộ Như Nguyệt mềm nhũn quỳ xuống đất, mồ hôi chảy xuống nhỏ giọt thấm vào mặt đất. 
"Nguyệt Nhi!" 
Thánh Nguyệt phu nhân cả kinh, vội vàng vọt qua chỗ Mộ Như Nguyệt. 
"Nguyệt Nhi, ngươi thế nào..." 
Mộ Như Nguyệt lắc đầu, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Thánh Nguyệt phu nhân, nàng cười khẽ lắc đầu, trấn an: "Yên tâm, ta chỉ có chút không chịu nổi, nghỉ ngơi mấy ngày sẽ khỏe lại." 
Mộ Như Nguyệt cũng không biết, thời điểm mình sắp không kiên trì nổi nữa, trong đầu đột nhiên hiện ra một loại kiếm pháp chưa bao giờ gặp qua, nhưng kiếm pháp kia yêu cầu quá nhiều nguyên khí, dựa vào thực lực của nàng thì không cách nào thực hiện được, cho nên nàng mới kêu bọn họ truyền nguyên khí cho mình. 
Nhưng mà, dù sao Mộ Như Nguyệt chỉ là một thiên phú sơ cấp, sức chịu đựng của thân thể có hạn, nhiều ngoại lực nhập thể như vậy, nếu không nhờ đan thư nàng không cách nào chống đỡ được... 
"Nguyệt Nhi, ngươi không sao là tốt rồi, lần sau đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy nữa." Thánh Nguyệt phu nhân ôm chặt Mộ Như Nguyệt vào ngực, hai mắt rưng rưng. 
Trời biết, vừa rồi nàng sợ hãi thế nào, dù miệng nói tin tưởng nàng, nhưng trong lòng sao có thể không lo lắng? Sợ nàng sẽ bị cỗ lực lượng kia làm nổ tan xác mà chết... 
Mộ Như Nguyệt lẳng lặng tựa vào ngực Thánh Nguyệt phu nhân, khẽ cong khóe môi. 
Nàng thật sự cảm thấy may mắn, thời khắc mấu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878248/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.