Oanh!
Ầm ầm ầm!
Nam nhân cũng không giết Nam Cung Tử Phượng mà từ từ tra tấn nữ tử sắc mặt tái nhợt kia, tựa như muốn phát tiết lửa giận trong lòng.
Nữ nhân này dám ra tay với Nguyệt Nhi!
Hối hận, tự trách, bi thương cùng tuyệt vọng là cảm xúc trong lòng hắn hiện tại. Là hắn sơ xuất không chú ý tới Nguyệt Nhi rời đi, nếu không nàng cũng sẽ không gặp nguy hiểm.
Tất cả đều là lỗi của hắn!
"Nam Cung Tử Phượng, ngươi đáng chết! Dù đem ngươi bầm thây vạn đoạn cũng không so được một cọng lông tơ của Nguyệt Nhi, ngươi cho rằng làm như vậy thì bổn vương sẽ vĩnh viễn nhớ ngươi, hận ngươi sao? Ngươi quá ngu xuẩn rồi, làm như vậy chỉ khiến bổn vương vĩnh viễn không được an bình!"
Đau...
Nam Cung Tử Phượng cảm thấy xương cốt toàn thân như gãy hết.
Nhưng đau đớn trên thân thể không bằng nỗi đau trong lòng, nam nhân này tổn thương nàng quá sâu, nhưng dù như vậy nàng cũng không thể không yêu hắn.
Đau đớn kịch liệt làm nàng hít một ngụm khí lạnh, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn nam nhân kia phóng luồng sáng đen vào người nàng, khóe môi tràn ra một vết máu, thân thể mềm mại run lên, dung nhan tuyệt mỹ lộ ra vô tận bi ai, còn có tuyệt vọng...Không! Ta không thể chết được!
Trong lòng Nam Cung Tử Phượng kêu gào.
Nàng biết nếu mình chết, Vô Trần ca ca sẽ khiến nàng tan thành mây khói, vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian, hơn nữa cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878210/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.