"Vô Trần, thân thể ngươi..."
Mộ Như Nguyệt nhìn thân thể bóng loáng như ngọc của nam nhân, sắc mặt nao nao: "Ta nhớ rõ thân thể ngươi lúc trước đầy vết sẹo, vì sao bây giờ không thấy nữa?"
"Không biết", Dạ Vô Trần lắc đầu, ngón tay thon dài khẽ vuốt đôi mắt tím, "Từ sau khi ta biến thành dáng vẻ này, những độc tố đó tự động giải, ta cũng không biết chuyện này là thế nào."
Nghe hắn nói vậy, Mộ Như Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, nói thật, nàng lo lắng nhất chính là thân thể của hắn, cho nên hiện tại biết độc trong cơ thể hắn đã được giải, nàng cũng yên tâm rồi.
Đôi môi ấm áp phủ lên môi nàng, trong phòng tràn ngập nhu tình.
Thân thể Mộ Như Nguyệt hơi cứng lại, sắc mặt đỏ lên, nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, hai tay ôm chặt nam tử, khóe môi gợi lên độ cong nhu hòa.
"Nguyệt Nhi, không ngờ chúng ta rốt cuộc có thể thành thân rồi, sau này ta sẽ dựa vào thực lực của mình tạo cho ngươi một khoảng trời riêng." Dạ Vô Trần ghé sát vào tai nàng, hơi thở ấm áp cùng thanh âm tràn ngập nhu tình làm Mộ Như Nguyệt bỗng nhiên trở nên khẩn trương.
Nàng gắt gao nắm lấy tay nam nhân, ánh mắt chăm chú nhìn vào đôi mắt tím của đối phương.
"Vô Trần, sẽ có một ngày ta trở nên cường đại, sau đó cùng ngươi sóng vai mà đi."
Đây là ước mơ của nàng, cũng là mục tiêu mà nàng theo đuổi, cuối cùng sẽ có một ngày nàng đứng trên đỉnh cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878204/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.