Mộ Như Nguyệt nhướng mày, không nói lời nào, chỉ chờ Vô Ngu giải thích tiếp.Vô Ngu thở dài nói: “Dược tông ở Thánh cảnh là một phân tông của Dược tông ở Trung Châu, đương nhiên có lệnh bài của Dược tông Trung Châu, nếu như có thể chữa hết bệnh cho thiếu tông chủ thì sẽ có lệnh bài tiến vào Trung Châu.”
Không thể không nói, lời Vô Ngu nói làm Mộ Như Nguyệt động tâm.
Nàng muốn đột phá đến cấp đỉnh thiên phú còn cần không ít thời gian, hơn nữa cường giả thiên phú quá ít, không có kẻ địch cường đại, nàng không thể nhanh chóng đột phá.
Hiện tại, biện pháp duy nhất là đến Trung Châu.
Huống chi, nàng muốn gặp Bạch Trạch thì nhất định phải đến nơi đó...
“Cho nên, nha đầu ngươi nhìn thấy không, lần này có không ít đan dược sư cường đại tới đây, điều kiện trong Thánh cảnh tốt hơn chúng ta bên ngoài rất nhiều, ngay cả phàm giai sơ cấp cũng có mấy người, tỷ như lão nhân áo xám lúc nãy cũng giống ta, đều là đan dược sư phàm giai sơ cấp.”
Mộ Như Nguyệt nhướng mày, hơi nghi hoặc hỏi: “Vì sao không có đan dược sư phàm giai trung cấp?”
“Ha ha, nha đầu, người cho rằng đan dược sư phàm giai trung cấp dễ làm như vậy sao? Loại cấp bậc này cũng chỉ có ở Trung Châu mới có, cho dù ở Thánh cảnh cao nhất cũng chỉ là phàm giai sơ cấp thôi, đúng rồi, nha đầu, ta quên hỏi ngươi hiện tại là cấp bậc gì rồi.”
Vô Ngu quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt, tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878172/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.