Nam Vực.
Trong hậu viện Nam Cung gia, bạch y nữ tử ngồi trong đình hóng gió, một thân trắng tuyết giống như cửu thiên huyền nữ tuyệt sắc khuynh thành.
Nữ tử này khoảng chừng 19 tuổi, ngũ quan tinh xảo, ánh mắt ôn nhu xuyên qua hàng cây nhìn về phía núi giả cách đó không xa, nhưng không ai biết nàng rốt cuộc đang nhìn cái gì.
“Tử hoàng ca ca, không, hẳn là Vô Trần ca ca, đã lâu không gặp, không biết ngươi có nhớ rõ ta hay không? Bé gái mồ côi ở Tử gia lúc trước...”
Sinh mệnh cường giả vốn rất dài, đặc biệt là người đã đạt đến cảnh giới cao cấp thiên phú, thậm chí cường giả cấp bậc càng cao hơn, nhưng cho dù sinh mệnh có dài đến đâu cũng không phải vĩnh hằng.
Người có thực lực quá cường đại cũng sẽ có ngày chết đi.
Nàng vì chờ hắn mà đã tiêu phí quá nhiều thời gian, nhưng hắn vẫn không trở về, hiện tại nàng chỉ có thể dùng phương pháp đoạt xác trọng sinh mới có thể tiếp tục sống...Tuy thân thể này có thiên phú không tồi nhưng thể chất quá kém, nếu không thì thực lực của nàng cũng có thể khôi phục nhanh một chút, sau đó sẽ nhanh tìm được Tử Hoàng ca ca...
Có lẽ là nhớ tới đôi mắt tím lạnh băng kia, Nam Cung Tử Phượng cười khổ, nam nhân này ngoại trừ nữ nhân kia, ở trước mặt người khác đều là bộ dáng khó tiếp cận.
Cho dù là nàng, nghĩa nữ của Tử gia...
Đương nhiên, Mộ Như Nguyệt sẽ không biết những chuyện này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878151/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.