Chương trước
Chương sau
Một người luôn luôn ở trong gia tộc làm sao biết rõ tình hình bên ngoài như vậy? Huống chi tính cách của một người sao có thể nói hiểu là hiểu, biểu hiện của nàng giống như nhận thức bọn họ.”Nguyệt Nhi, ngươi thật sự không quen biết Nam Cung Tử Phượng?” Thánh Nguyệt phu nhân vẫn cảm thấy nghi hoặc, Nam Cung Tử Phượng kia có quá nhiều bí ẩn, ngay cả người Nam Cung gia cũng không thể thăm dò nàng.

Nếu người này là đối thủ của Nguyệt Nhi, vậy tình cảnh sẽ rất nguy hiểm...

“Không quen biết, thậm chí còn chưa từng nghe qua tên này.” Mộ Như Nguyệt lắc đầu.

Đột nhiên, trước mắt nàng hiện lên khuôn mặt tuấn mỹ như tiên của Bạch Trạch, nàng rõ ràng không quen biết Bạch Trạch nhưng hắn lại giống như rất hiểu biết nàng.

Nam Cung Tử Phượng cùng Bạch Trạch có quan hệ gì?

“Nguyệt Nhi, những năm gần đây Nam Cung gia xảy ra chút chuyện”, Thánh Nguyệt phu nhân thở dài, “Cho nên huynh trưởng ngươi Tiêu Phong không yên tâm sự an toàn của Thánh cảnh, dẫn theo một vài người qua bên kia xem xét tình hình, nếu có tình huống gì chúng ta sẽ lập tức ra tay, kì thật, nói trực tiếp giải quyết Nam Cung gia kia, thù mới hận cũ cùng tính một lần, có điều, đại ca ngươi luôn luôn ổn trọng, hắn cho rằng Nam Cung gia đã không còn là Nam Cung gia trước đây nữa, đặc biệt là từ hai năm trước Nam Cung Tử Phượng đột nhiên chuyển biến đã xảy ra không ít chuyện, bởi vậy nên tính toán rõ ràng tình huống rồi mới động thủ...”

Nghe Thánh Nguyệt phu nhân nói vậy, trong mắt Mộ Như Nguyệt hiện lên một tia sáng.

Từ khi Nam Cung Tử Phượng ra tay với nàng, nàng liền rất muốn biết rõ nguyên nhân, cho nên, nàng cần phải đến Nam Cung gia một chuyến.

Bất quá cũng không phải là hiện tại, trước khi đến Nam Cung gia, nàng phải nâng cao thực lực...

Thánh linh tuyền, là tượng trưng cho Thánh cảnh, mỗi ba năm mới có thể mở ra một lần, bình thường nếu muốn mở nó ra cần phải có hai cường giả bẩm sinh phối hợp với Thánh Nguyệt phu nhân cùng vận dụng năng lực.

Chỉ một mình Tiêu lão đã đủ thay cho hai cường giả cấp tiên thiên.

Thánh linh tuyền mở ra, Thánh Nguyệt phu nhân gắt gao lôi kéo tay Mộ Như Nguyệt, lưu luyến nhìn dung nhan tuyệt sắc trước mắt.

Nhưng nàng không thể chậm trễ nữ nhi cho nên vẫn buông tay ra...

Sau khi Thánh linh tuyền đóng lại, tất cả mọi người rời khỏi nơi này, chờ nửa năm sau lại mở ra lần nữa.

Ai ngờ trong nửa năm này lại nổi lên một trận phong ba...

“Ngươi nói cái gì?” Tiêu Thiên Vũ đứng bật dậy, sắc mặt xanh mét căm tức nhìn nam nhân trung niên đến mật báo, hắn gắt gao nắm chặt tay, nghiến răng ken két, “Ngươi nói Phong Nhi mất tích? Còn sinh tử không rõ? Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Tại sao Phong Nhi lại mất tích?”

Nam nhân trung niên hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, hắn căn bản không dám nhìn thẳng Tiêu Thiên Vũ.

“Thiếu chủ, đây là sự thật, người đi theo đại thiếu gia vẫn đang ở trong Nam Vực tìm kiếm, nhưng mà tìm khắp Nam Vực cũng không tìm được hắn.”

“Nam Cung gia!” Trên mặt Tiêu Thiên Vũ hiện lên lệ khí.

Hắn không cần nghĩ nhiều cũng biết là Nam Cung gia giở trò quỷ, sớm biết như vậy, lúc trước hắn sẽ không đáp ứng yêu cầu của Phong Nhi, hại hắn đưa dê vào miệng cọp.”Nếu Nam Cung gia đụng đến một cong lông tơ của Phong Nhi, ta quyết không bỏ qua cho bọn họ! Người tới, đi báo cho phu nhân cùng gia chủ, nói... Phong Nhi đã xảy ra chuyện.”

Hối hận...

Đúng vậy, hiện tại Tiêu Thiên Vũ rất hối hận, hối hận đã đáp ứng thỉnh cầu của nhi tử hại hắn sinh tử không rõ.

Đúng lúc Tiêu Thiên Vũ vừa ra khỏi phòng, trong thánh linh tuyền cách đó không xa truyền tới một trận dao động...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.