“Nguyệt Nhi”, Thánh Nguyệt phu nhân quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt, ôn nhu cười cười, “Không phải ngươi muốn biết chuyện liên quan đến Bạch Trạch sao? Ở Tàng Thư Các của Tiêu gia có lẽ có sách ghi lại, ta dẫn ngươi đi xem thử đi.”
Mộ Như Nguyệt khẽ gật đầu: “Được.”
Tàng Thư Các Tiêu gia, vừa bước vào liền có một cỗ hương khí ập tới.
Sau khi dẫn Mộ Như Nguyệt tới, Thánh Nguyệt phu nhân liền rời khỏi, một mình Mộ Như Nguyệt trong Tàng Thư Các tìm kiếm thư tịch, không thể không nói, thư tịch ở Tiêu gia quả thật rất nhiều, ngoài sách dạy kỹ năng võ thuật, còn có sách lịch sử đại lục...
Cho nên, Mộ Như Nguyệt tìm một chỗ ngồi xuống, đắm chìm trong biển thư tịch.
Cho đến khi mặt trời ngả về tây, nàng mới khép quyển sách trong tay lại, đi ra ngoài.
Ánh nắng chiều chiếu xuống người thiếu nữ tạo thành một cái bóng thật dài trên mặt đất.
“Viêm Tẫn, ngươi nói rốt cuộc Bạch Trạch có lai lịch gì?” Thiếu nữ hơi cúi đầu nhìn tiểu thú màu đen trong ngực.
Tiểu thú cũng không thèm ngẩng đầu, lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh.
Làm sao hắn biết Bạch Trạch có lai lịch gì? Có điều, trên người nam nhân kia có một cỗ lực lượng khiến hắn kiêng kị, có chút tương đồng với lực lượng của người lúc trước đã nhốt hắn vào đan thư.
“Tiểu nha đầu, bản tôn muốn nâng cao thực lực.”
Viêm Tẫn rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, đôi mắt đen thâm trầm: “Nếu ngươi muốn đến Trung Châu, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878127/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.