Sắc mặt Tiêu Mẫn hơi đổi, mặc dù Tiêu gia quyền thế, nàng cũng không thể ăn đan dược như ăn kẹo được, nhưng nữ nhân trước mặt này lại xem đan dược không khác gì kẹo bình thường.
Điều này làm sao Tiêu Mẫn tâm cao khí ngạo chịu được?
“Tiện nhân!” Tiêu Mẫn gắt gao cắn răng, một ngọn lửa bao quanh trường tiên, đánh về phía Mộ Như Nguyệt.
Tiêu Mẫn hung hăng vung roi lửa về phía thiếu nữ làm mình ghen ghét đến nghiến răng nghiến lợi kia. Chỉ cần nàng chết, đan dược đều thuộc về mình...
Hiện tại, Tiêu Mẫn hoàn toàn bị lửa giận làm đầu óc mê muội, cũng không suy nghĩ xem tại sao Mộ Như Nguyệt lại có nhiều đan dược đến vậy?
Mộ Như Nguyệt nâng kiếm chặn roi của Tiêu Mẫn, thời điểm roi và kiếm chạm nhau, đột nhiên sinh ra một lực lượng cường đại chui thẳng vào trong ngực nàng, lập tức sắc mặt tái nhợt, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
“Xem ra vẫn là tiểu thư Tiêu gia lợi hại hơn một chút.”
“Dù sao cũng xuất thân từ Thánh cảnh, công pháp đều là hạng nhất, Quỷ Vương phi dù có đan dược cũng không thể bổ sung được khiếm khuyết này...”
Mọi người nghị luận sôi nổi, không hề phát hiện dị trạng của Mộ Như Nguyệt.
Vừa rồi, đan thư vẫn luôn nằm yên trong linh hồn nàng bỗng động đậy, phát ra ánh sáng nhàn nhạt, sau đó vô số ngọn lửa Tiêu Mẫn đánh ra đều bị nó hút vào trong cơ thể nàng, nếu không nàng cũng không bị hộc máu.Đan thư dị trạng khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878105/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.