"Cuối cùng ngươi cũng trở lại sao?"  
Trong sơn cốc, một tiếng thở dài phiền muộn chậm rãi vang lên. 
Nếu như có ai nhìn thấy nam nhân đứng trong sơn cốc này nhất định sẽ kinh ngạc cảm thán, thật là một tuyệt thế nam tử, một nam nhân như thế thật sự là thế gian hiếm có. 
Một đầu tóc bạc lóa mắt càng làm dung nhan nam nhân thêm tuấn mỹ như tiên nhân, hắn mặc một thân bạch y không dính bụi trần, vạt áo nhẹ bay trong gió, xa xa nhìn lại giống như một trích tiên, mỹ làm người ta khiếp sợ. 
Nam nhân này không chỉ có mái tóc bạc mà lông mày cũng màu trắng, chỉ có đôi mắt đen nhàn nhạt ưu thương là giống người bình thường. 
Nhưng hắn ưu sầu vì ai? Một đầu tóc trắng là vì ai mà có? 
Nam nhân nở nụ cười trầm thấp, dung nhan tuấn mỹ mang nụ cười tuyệt thế, hắn như một trích tiên không nhiễm tục khí, có một loại phong thái siêu phàm thoát tục... 
Ba ngày sau tại hội trường đan hội. 
Hội trưởng nhìn xuống đám người đông đảo phía dưới, ho khan hai tiếng, mỉm cười đứng dậy nói: "Sau đây, ta sẽ công bố phần thưởng của đan hội lần này." 
Xôn xao. 
Đám người nhao nhao chen chúc, ai cũng muốn biết phần thưởng của quán quân là gì. 
Hội trưởng rất vui lòng khi nhìn thấy bầu không khí này, hắn nở nụ cười giảo hoạt như hồ ly: "Phần thưởng của quán quân lần này là đan đỉnh phượng hoàng." 
Mọi người ngẩn ra, ai cũng biết đan đỉnh phượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878045/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.