“Nữ nhân, trong khoảng thời gian này ta đã tra tin tức liên quan tới ngươi, nghe nói ngươi phải gả cho một ngốc tử?” Phượng Kinh Thiên lắc lắc đầu, mắt phượng hàm chứa ý cười, đẹp khiến người ta kinh diễm. 
“Nếu như ngươi muốn rời đi, ta có thể mang ngươi đi, cho dù là Hoàng đế cũng không thể ngăn được ngươi, bất quá điều kiện trước tiên là...” Phượng Kinh Thiên làm như không hề thấy sắc mặt âm trầm của Mộ Như Nguyệt, khóe môi cong lên, cười như không cười nói, “Ngươi gả cho ta, thế nào?” 
Sắc mặt Mộ Như Nguyệt trầm như một hồ nước tĩnh lặng, trên người tản ra hàn khí lạnh lẽo, nàng nhìn dung nhan yêu nghiệt của Phượng Kinh Thiên, lạnh lùng nói: “Ta cùng hắn vẫn chưa thành hôn, bất quá, hắn cũng đã là phu quân của ta, nếu ngươi lại mắng hắn một câu ngốc tử nữa, tin tưởng ta, hiện tại ta không giết được ngươi nhưng cuối cùng sẽ có một ngày ta khiến ngươi phải hối hận.” 
Nụ cười bên môi Phượng Kinh Thiên chậm rãi biến mất, hắn quay đầu nhìn về phía dung nhan lạnh băng của thiếu nữ, tim dường như bị cái gì đó hung hăng đụng vào. 
“Cái ngốc tử kia có gì tốt?” Đôi mắt Phượng Kinh Thiên âm trầm, gắt gao nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt. 
Ngay cả hắn cũng không biết lúc này cảm giác trong lòng là gì. 
Lần đầu gặp mặt, hắn có thói quen trêu chọc mỹ nữ, nhưng cũng chỉ vậy không hơn, sau đó thái độ lạnh nhạt của nàng khiến hắn không cách nào quên được. 
Mấy năm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878043/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.