“Khụ khụ”, Mộ Tình ho khan hai tiếng, cắt đứt hai người đang triền miên âu yếm, “Thế tử điện hạ, không biết vị này là...”
Lúc này, Dạ Thiên Phong mới hồi phục tâm tình, vừa rồi hắn chỉ lo an ủi Đình Nhi mà quên mắt sư phụ, nghĩ đến đây, vẻ mặt hắn hơi áy náy.
“Mộ gia chủ, Đình Nhi, đây là sư phụ ta, đan dược sư Thanh Vân Môn, Thiên Nguyên đại sư.”
Lời này giống như một tia sét trực tiếp đánh trúng đầu Mộ Tình.
Một lát sau hắn mới hồi thần lại, vội vàng tiến lên, tươi cười nịnh nọt: “Thì ra là Thiên Nguyên đại sư đại giá quang lâm, vừa rồi ta không biết thân phận đại sư, nếu có chỗ nào thất lễ thỉnh đại sư thứ lỗi.”
Thiên Nguyên đại sư gật đầu, ánh mắt đảo qua Mộ Đình Nhi sắc mặt tái nhợt, nói: “Đây là vị cô nương Phong Nhi đã nói? Đúng là không tệ, ánh mắt Phong Nhi luôn rất tốt.”
Được Thiên Nguyên đại sư khích lệ, sắc mặt Mộ Đình Nhi dần khôi phục, thẹn thùng tựa vào ngực Dạ Thiên Phong.
“Không biết vị vừa rồi là...” Thiên Nguyên nhíu mày, nhàn nhạt hỏi.
“Đó là đại nữ nhi”, Mộ Tình vội vàng trả lời, “Vì kinh mạch tắc nghẽn nên là phế vật không thể tu luyện, hơn nữa không có ai quản giáo nàng nên mới dưỡng thành tính cách điêu ngoa tùy hứng, không coi ai ra gì. Đình Nhi không ít lần bị nàng khi dễ.”
“Ân”, Thiên Nguyên gật đầu, “Đều là nữ nhi Mộ gia, hai vị này đúng là khác biệt như trời và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1877968/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.