Bảo Vy ngồi cuộn tròn trong đống chăn mình vừa bê ra sofa, chăm chú xem TV, hai tay lười biếng thò ra ngoài bê một ly cacao nghi ngút khói. Bên cạnh là Tiểu Bảo và Sô cô la đang đùa nghịch với nhau.Trời mùa đông lạnh, được ngồi trong chăn xem TV và uống cacao thế này thì còn gì bằng nữa.Chợt một tiếng nhạc “lệch tông” với tiếng hát của một nhóm nhạc đang phát trên TV vang lên, Bảo Vy cau mày ngó ra xung quanh. Mất vài giây để nhận ra đó là nhạc chuông Kiss the rain của Băng Hạ, Vy cáu kỉnh trùm chăn lên đầu che lấp tiếng chuông, vì biết Băng Hạ đã ra ngoài rồi, và tiếng chuông sẽ không chịu ngưng nếu người còn lại duy nhất trong nhà – là cô – không bắt máy giùm.Mà phải rời bỏ cái chăn còn đang ấm áp thế này á, thì còn khuya đi.Hạ có thói quen cài cho mỗi người trong danh bạ một bài nhạc chuông khác nhau, để hỗ trợ cho một thói quen cố hữu khác: Luôn nhấc máy khi không nhìn tên người gọi.Và nếu Vy nhớ không nhầm thì đây là tiếng chuông dành cho số máy lạ.Số máy lạ? thế thì cô càng có lý do để ở lì trong chăn rồi.Một hồi chuông, hai hồi chuông. Cái số máy này lì thật đấy, gọi mãi không chịu thôi.Tiếp tục đến hồi chuông thứ tư, Vy đạp tung chăn, gào ầm lên. Cuối cùng vẫn phải lê lết vào phòng ngủ nghe điện thoại giùm Hạ. nhờ có tiếng chuông không đúng lúc này mà cô chẳng nghe thấy Beast trên TV đang hát cái gì cả.Quả nhiên là số không có trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-mua-he/2921056/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.