Cô vùi mặt vào vai anh, nước mắt loang dần trên vai áo anh.“Anh là đồ xấu xa, tàn nhẫn, độc ác!!!”“Ừ, anh xấu xa, tàn nhẫn, độc ác. Anh sai rồi, tha lỗi cho anh…”Trên nền trời lại xuất hiện thêm vài loạt pháo hoa mới, ánh sáng soi rọi khắp Quảng trường Mỹ nhân ngư.“Happy Birthday to Băng Hạ, hay ăn chóng lớn và ngày càng xinh đẹp nhé!”Mọi người nhất loạt quay lại, Khánh Du từ xa bước đến, tay ôm một hộp quà bọc hoa màu tím nhạt, tươi cười.“Chị Zu!” Băng Hạ và Hạo Thiên vội buông nhau ra, Hạ đưa tay quệt mấy giọt nước còn vương lên mi, Khánh Du vội cười “Ấy, cứ ôm đi, chị không đánh thuế đâu!”Nhật Long từ xa bước đến, Bảo Vy thấy vậy cùng hấp tấp chạy theo.“Tiểu thư!” Long chào.“Ừ ừ, thế nhà ngươi cũng đến dự sinh nhật cô nhóc này à?” Du quay sang Vy “Ai đây?”“Tôi là Bảo Vy, bạn của Băng Hạ” Vy chớp chớp mắt lạ lẫm nhìn Du.“Ý, xinh nhỉ!” Du sáng mắt lên, đưa tay véo má Vy “Dễ thương quá!”Nhật Long vội chen lên giữa “Bạn gái em đấy!”“Eo ơi cái tên này, chị lấy mất bồ của mi chắc?” Du quắc mắt.Hạ và Thiên cùng bật cười.Khánh Du hôm nay trang điểm nhẹ, mái tóc uốn xoăn buộc cao bằng chiếc nơ to bản, diện một chiếc váy kẻ caro với điểm nhấn là chiếc thắt lưng đen. Chân đi quần tất và đôi guốc cao gót. Trông Khánh Du hôm nay chững chạc hơn lần Băng Hạ ghé Angela.“Thằng nhóc này, nghe ông Trung nói mày suýt bị tai nạn, đi đứng cái kiểu quái gì đấy?” Du tát vào vai Thiên “Mày muốn chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-mua-he/2921042/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.