Và một điều khá thú vị, chính bà là người đặt biệt danh cho Nhật Long là Yul, cho Hạo Thiên là Mars, và Phù Dung là Mercury, vào lần đầu bà nhìn thấy cô ở Niệm gia.Mars trong tiếng Anh, có nghĩa là Sao Hỏa.Và Mercury trong tiếng Anh, là sao Thủy.Việc đặt biệt danh cho hai người là hai ngôi sao đối nhau như thế, không phải chỉ là ngẫu nhiên hay tùy hứng.“Thôi, có lẽ cũng muộn rồi, bác về đây. Con mua đồ rồi về ngay kẻo mệt” Bà Xuyến Chi mỉm cười với Phù Dung.Cô cũng gật đầu đáp lại lễ phép “Vâng, bác đi ạ!”“Ừ, mà tối nay con và ông bà bên ấy sang dùng bữa tối có được không nhỉ? Rồi sau đó hai đứa có thể đưa nhau đi chơi?”Trong mắt Phù Dung hiện lên nét vui sướng thấy rõ, nhưng rồi như nhớ ra điều gì đó, nụ cười lại kém tươi. “Nhưng…anh Thiên có đi đâu không ạ?”“Chắc là không” Xuyến Chi liếc mắt ra chỗ khác ra chiều suy nghĩ rồi lắc đầu “Mọi năm bác đều thấy nó ở nhà như bình thường. năm nay hai đứa phải tranh thủ bồi đắp tình cảm đi chứ?”“Vâng” Không cần nhìn lâu cũng thấy nét mặt Dung tươi tỉnh hơn hẳn, sáng rỡ hơn cả những tia nắng ngoài kia “Vậy bác đi ạ. Tối con sẽ qua.”“Ừ, chào con”“Con chào bác!”Phù Dung đứng thẳng người, vẫn giữ trên môi nụ cười và ánh mắt thì đuổi theo chiếc Lamborghini chậm chạp nhích mình đi xa dần, tay xoay xoay chiếc ô, tay còn lại vẫy chào tạm biệt, mặc dù bà Trịnh đã đóng cửa kính xe và không ngoái đầu lại.“Này, ai thế?” Mai Đông cất điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-mua-he/2921039/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.