Mặt trời ló dạng, nở bung ánh sáng khắp muôn nơi. Ánh sáng vàng nhạt chiếu xuống ấm áp mặt đất, muôn ngàn giọt sương còn đọng trên những cánh hoa rực rỡ màu sắc được ánh nắng chiếu rọi lấp lánh như thủy tinh. Chiếc đồng hồ màu xanh cỏ úa đặt trên đầu giường khẽ “tích tắc, tích tắc” chậm chạp, và khi kim dài chỉ vuông góc lên trên…“REENG…..REENG….”Bàn tay trắng muốt chui ra từ tấm chăn, đụng nhẹ lên chiếc đồng hồ, ngay lập tức, nó im bặt. Sáng nào cũng thế, Băng Hạ chẳng bao giờ để chiếc đồng hồ phải tốn calo kêu nhiều lần. Chẳng như cô nàng Tiểu Vy kia, cũng không hẳn là ham ngủ như heo, nhưng mỗi sáng cứ phải đợi chiếc đồng hồ hình một bé gấu Pooh to bự kêu đến khản đặc cả giọng, cộng với làm vài động tác “thể dục”….bay vào tường, thì cô nàng mới ngoan ngoãn chui ra khỏi chăn. Mà nếu là ngày chủ nhật không phải đi học, thì chiếc đồng hồ sẽ bị bỏ mặc cho….kêu đến đuối sức thì thôi. Đúng là bạn bè thân mà chẳng giống nhau chút nào, Băng Hạ tự nhiên mỉm cười.Cánh cửa kí túc xá được mở ra nhè nhẹ, Băng Hạ không muốn làm mọi người thức giấc, cô chậm rãi bước ra ngoài. Nắng à? Ánh nắng lấp lóa mặc nhiên phủ lên người, ôm trọn lấy mái tóc, đôi hàng mi cong vút khẽ động đậy. Cô thả hồn mình theo từng cơn gió, bỗng….“KÉT….KÉT….”Tiếng phanh xe sau lưng cô, giữa phố xá vắng vẻ vì còn quá sớm, bỗng dưng trở thành tiếng động đến ghê người…._____________Tiếng chuông báo hiệu giờ học vừa vang lên cách đây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-mua-he/2920981/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.