Những tiết học tiếp theo trôi qua 1 cách chậm chạp như đang trêu ngươi đám học viên mệt mỏi. Cơn nắng trưa nhẹ ko quá gắt cùng những cơn gió mát ùa vào từ các khung cửa sổ, cả 2 như đang hợp sức để ru ngủ những con người trong lớp học. Và dù đã đấu tranh tư tưởng khá ác liệt, đám học viên bên dưới cũng ko đủ sức để chống cự tiếp, đành gục xuống ngủ ngon lành. Cô giáo thì vẫn thao thao bất tuyệt bên trên, ko để ý rằng có ai nghe mình hay ko.Nhưng ko để uổng phí công sức của cô giáo, ở bàn cuối, 1 nữ sinh ngoan ngoãn vẫn đang chăm chú lắng nghe, tuy ko chép bài gì cả, nhưng có 1 học viên ko ngủ gục trong giờ học của cô cũng là 1 điều hạnh phúc lắm rồi. Nghĩ vậy, và cô lại tiếp tục bài giảng của mình, có phần lan man hơn trước.Nữ sinh đó là Tiểu Vy.Thật đáng tiếc vì phán đoán sai lầm của cô giáo, cô nàng này ko ngủ ko phải vì hứng thú với bài giảng này, mà là vì cô ấy đang suy nghĩ về 1 vấn đề đến nỗi ko thể ngủ đc.Cô đang suy nghĩ về chuyện sáng nay. Lo lắng, sợ hãi, bồn chồn, thấp thỏm là mớ cảm xúc hỗn độn đang hiện diện trong đầu Tiểu Vy lúc này. Thế mà Dương Băng Hạ - kẻ gây ra chuyện, thì lại có thể gục xuống bàn mà ngủ ngon lành đc, xem ra sự lo lắng của cô là thừa rồi!Tiếng chuông kết thúc tiết học cuối cùng cũng vang lên. Đám học viên bật dậy ngay tức thì ( nhanh thế!),
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-mua-he/2920949/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.