Hạ Linh vừa đến lớp thì liền thấy Huyền Anh đang ngồi xem điện thoại. Cô vui mừng chạy thật nhanh đến chỗ cô ấy.
- Huyền Anh, cuối cùng mày cũng đi học rồi, làm tao lo chết đi được.
Huyền Anh vừa thấy Hạ Linh thì cũng cười mỉm một cái rồi nhẹ nhàng đáp.
- Ừm.
Hạ Linh có hơi ngẩn người, trước câu đáp lời có phần quá mức ngắn gọn của Huyền Anh. Nhưng nghĩ lại chắc vẫn còn buồn nên mới thế, cô cũng không nên nói quá nhiều, sợ làm cô ấy buồn hơn.
- Vậy tao về chỗ trước nha, có gì học xong rồi mình nói chuyện.
Huyền Anh không đáp mà chỉ gật đầu, Hạ Linh cũng không nói nữa mà trở về bàn của mình.
Tiết học trôi qua yên bình như mọi ngày, chỉ là gần đây sắp kết thúc kì thi sớm để chuẩn bị ôn thi tốt nghiệp, nên bài tập cũng nhiều hơn một chút.
Lớp vừa tan, Hạ Linh vội vàng đi tìm Huyền Anh. Nhưng mới thoáng đã không thấy bóng dáng cô ấy đâu. Có chạy nhanh xuống dưới sân trường, ngó nhìn xung quanh tứ tung, bỗng xa xa phía cổng trưởng cô nhìn thấy một người rất giống Huyền Anh, Hạ Linh liền gọi lớn.
- Huyền Anh...Huyền Anh...
Thế nhưng vì khoảng cách quá xa và quá nhiều người nên dường như Huyền Anh không nghe thấy, cứ thế rời đi.
Hạ Linh thấy thế sốt ruột chạy nhanh đuổi theo, cứ thế cô chạy theo bóng người tới tận một con hẻm cách xa trường. Đến chỗ quẹo, Hạ Linh liền mất dấu, không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-mua-ha/2991378/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.