Anh họ, rốt cuộc anh là khắc tinh của em đúng không? Mỗi lần anh xuất hiện em đều anh xui xẻo hết.
Thuận An nhìn Hạ Linh với đôi mắt vô cùng hối lỗi.
- Anh đâu phải cố ý, chỉ là xui thôi.
Hạ Linh bất lực cùng tức giận nhìn Thuận An,ông anh họ này báo cô quá đi thôi.
Mười năm phút trước, Hạ Linh vừa ra ngoài một lát lấy đồ cho mẹ Hạ, vừa về liền thấy Thuận An đang lóng ngóng trong phòng cô.
Hạ Linh tò mò tiến lại gần, nhìn lên bàn học thì thấy máy tính thân yêu của mình nay rất kì lạ, màn hình chớp liên tục nhìn như bị chập mạch, bên cạnh thấy nước lênh láng, Hạ Linh hốt hoảng vội vàng cầm máy tính lên xem.
Cô vừa cầm lên thì màn hình ngừng chớp mà chuyển sang màu đen luôn, thôi xong.
Thuận An lúc này thì mặt nịnh nọt cười cười, cô tức giận quay qua hỏi.
- Anh làm gì máy tính của em thế?
Thuận An gãi gãi đầu chậm rãi đáp.
- Anh có chút việc nên mượn máy tính em một chút, lúc nãy không để ý ly nước, nên lỡ tay đổ vào.
Hạ Linh tức không chịu nổi, nhưng nhìn cái mặt nhởn nhơ kia của anh họ, lại thở dài bất lực. Tiếp theo đó chính là tình huống ở trên.
Hạ Linh buồn rầu nhìn chiếc máy tính, phải đi sửa mà có vẻ lần này sẽ tốn kha khá đây. Cô lại liếc qua cái người đầu sỏ gây ra tội, Thuận Anh nhận được ánh mắt không mấy thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-mua-ha/2991372/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.