Sau buổi chiều ta trở về, không khỏi cảm thấy ta là một loại sinh mệnh bị gắt gao cầm giữ nửa đau nửa vui.
-- Giản trinh tháng tư xé vải
Tháng mười, khí trời thoáng chuyển lạnh, buổi sáng chính là khí trời tốt nhất. Buổi sáng ngửi được hơi nước mát mẽ, bầu trời trên đỉnh đầu một mảnh xanh thẳm.
Thứ hai ngày mười một là quốc khánh, Tô Nam đi phòng làm việc của Lâm Hàm trình diện với ba nghiên cứu sinh mới mướn vào.
Hai nữ một nam, hai cái tiểu sư muội một cao một thấp, đều đeo mắt kiếng, điềm đạm thận trọng, vừa nhìn chính là loại người Lâm Hàm yêu thích; sư đệ lớn to con, lúc đứng lên rót nước cho mọi người, Tô Nam mắt liếc một cái,... ít nhất... Cao 1m85.
Nói chuyện phiếm một hồi, định đạc thời gian liên hoan gặp mặt, Lâm Hàm cho ba nghiên cứu sinh mới đi, lưu lại Tô Nam, hỏi nàng chọn đề cho luận văn tốt nghiệp có ý kiến gì hay không – lịch sử thành lập ngành tin tức ở đại học, trường học và chuyên môn cùng thành một đề bài.
Tô Nam thành thật thừa nhận mình không có ý kiến gì.
“Thực ra cũng không gấp gáp, trở về suy nghĩ lại một chút -- cũng có thể tìm thầy Trần tâm sự, thầy ấy thông thạo lịch sử truyền thông. “
Tô Nam ừ một tiếng, nói “Dạ”.
“Thầy Trần khen ngợi em rất nhiều với cô, nói em làm việc kiên định. “
Tô Nam sửng sốt một chút.
Lâm Hàm đứng lên, trở về trong gian phòng làm việc cầm ra tờ đơn, “Thứ bảy trường học làm diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-day-nui/9726/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.