*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nàng có linh hồn cao ngạo bất khuất, tựa linh hồn thơ điên.’
—— ‘Lời thú tội của chiếc mặt nạ ’ ( Yukio Mishima)
***
“Đỡ nhiều rồi.” Cố Bội Du cười dịu dàng, hết nhìn Tô Nam lại liếc nhìn Trần Tri Ngộ.
Trần Tri Ngộ nắm tay Tô Nam kéo lại gần: “Đây là Tô Nam ạ.”
Cố Bội Du: “Tô Nam, chào con.”
Tô Nam: “Chào ngài…”
Trần Tri Ngộ khẽ huých cô một cái: “Gọi là dì.”
Tô Nam: “… Dì.”
Nửa phút sau, lúc đi theo Cố Bội Du đến chiếc bàn gỗ xem lọ hoa tác phẩm do bà cắm rồi, Tô Nam mới sực ý thức, không đúng, cảm thấy dường như gọi ‘dì’ đã sai vai vế.
Trần Tri Ngộ nhìn Tô Nam ở trước mặt Cố Bội Du ngoan ngoãn chẳng khác nào học sinh tiểu học, cong miệng cười, để hai người lại, còn mình đi lên lầu thay quần áo.
“Nghe Tri Ngộ nói, hiện giờ con đang học nghiên cứu sinh năm ba phải không?”
“Dạ, tháng sáu năm sau là tốt nghiệp ạ.”
Cố Bội Du cười nói: “Thời gian qua nhanh thật, tốt nghiệp… tựa như ngày nào Tri Ngộ tốt nghiệp nghiên cứu sinh chỉ vừa loáng cái chớp mắt, con có dự tính gì chưa?”
“Hiện tại con đang tìm việc…”
“Đến thành phố Sùng làm sao?”
“Dạ, vẫn chưa xác định ạ…”
“Con đừng căng thẳng gò bó,” Cố Bội Du mỉm cười nhìn cô: “Thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-day-nui/3032216/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.