Trương Đại Thiểu tất nhiên không biết cha vợ tương lai đang âm mưu ám hại mình, giờ phút này hắn đang mang bộ mặt đau thương đi trên đường cái.
Chính xác là Hàn Kiến Vĩ ép buộc Hàn Mộng Di cho nên Hàn Mộng Di mới có thể gả cho Lưu Cảnh Thần, dù nói Hàn Mộng Di cam tâm tình nguyện nhưng sự thật chắc chắn là như vậy.
- Làm sao bây giờ?
Trương Đại Thiểu thở dài, Hàn Mộng Di nếu đã quyết định vì cha mà hy sinh hạnh phúc cả đời, như vậy mình nói thêm gì cũng là vô dụng.
Nhưng vẫn đề là Lưu Cảnh Thần kia chính là một tên cầm thú, Hàn Mộng Di gả cho hắn chắc chắn là đã nhảy vào trong hố lửa.
- Quên đi, cùng lắm thì lúc kết hôn lão tử đến đó chém giết!
Trương Đại Thiểu nhún vai, việc này thật sự là không có biện pháp giải quyết gì tốt.
Tâm tư chuyển động cực nhanh, Trương Đại Thiểu lững thững đi về phía trước, bỗng một tiếng phanh bén nhọn làm Trương Đại Thiểu bừng tỉnh.
Ngẩng mạnh đầu lên, chỉ thấy một chiếc Hummer màu xanh dừng sát đùi phải của mình, suýt nữa thì đụng vào cột đèn ven đường.
- Anh không có mắt à!
Cửa kính xe bị hạ xuống, một người thanh niên đeo kính râm vươn đầu ra, hướng về phía Trương Đại Thiểu mắng một tiếng.
- Xin lỗi!
Trương Đại Thiểu bình tĩnh nhìn qua người thanh niên một cái, thản nhiên mở miệng xin lỗi, dù sao việc này cũng là do mình không đúng.
Mở miệng giải thích, không phải sống trước thì cũng là sống sau, hoặc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-tien-y/1407123/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.