- Ha ha ha!
- Cười chết tôi!
Người ở đây ngẩn ra một một lúc rồi cũng bộc phát ra một trận cười, nhất là Lưu Hoan cùng người đầu đỏ lại cười đến chút nữa là chui xuống gầm bàn.
Bọn họ là hai người phụ trách nhân sự của công ty đã lâu, cũng có rất nhiều người vì không qua được phỏng vấn mà bị đả kích, làm ra hành động quá khích, thậm chí còn gào khóc, quỳ trên mặt đất dập đầu ngay tại chỗ, những điều đó đã từng xảy ra.
Nhưng nhiều năm như vậy, người giống như Trương Đại Thiểu đi chất vấn công ty, vì sao không thông qua người phỏng vấn, là lần đầu tiên bọn họ gặp.
- Anh là từ bệnh viện tâm thần đi ra sao?
Người thanh niên sau một trận cười điên cuồng thì lại khinh thường chỉ Trương Đại Thiểu, về việc tức giận cũng nhỏ đi, tức giận với một người đầu óc không bình thường làm cái gì chứ. Trào phúng nói:
- Anh thật sự nghĩ anh là lãnh đạo sao, thực sự nghĩ công ty này là của nhà anh sao, nhanh cút đi cho tôi, bằng không tôi sẽ gọi bảo vệ.
Trương Đại Thiểu thờ ơ, hỏi lại:
- Chẳng lẽ công ty này là do anh mở, tuyển hay loại ai không phải vì thực lực, mà là dựa theo tâm tình của anh?
- Công ty này đương nhiên không phải tôi mở.
Người thanh niên rung đùi đắc ý nói:
- Nhưng là tuyển hay loại ai, cũng do định đoạt của chúng tôi! Chúng tôi nói hắn loại, hắn vào không được, chúng tôi nói hắn được, hắn cũng không thể đi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-tien-y/1407117/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.